Đoàn Vô Viêm càng hoảng sợ tột độ nói: “Thần Cảnh đỉnh phong! Không ngờ anh ta là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong!”
“Không!”
“Không thể nào!”
“Tuyệt đối không thế!”
Đoàn Vô Viêm gào lên, trong mắt ông ta ngập tràn sát khí, găn giọng nói: “Sư phụ, giết anh ta cho con! Con muốn anh ta chết!”
Lúc này Đoàn Vô Viêm rất muốn giết Đoàn Vô Nhai.
Ông ta nhỏ hơn Đoàn Vô Nhai hai tuổi đã đột phá Thần Cảnh hậu kỳ, khó khăn lắm mới đoạt lại danh hiệu thiên tài võ thuật số một của của Hoàng tộc họ Đoàn.
Nào ngờ sáng nay ông ta vừa mới bước vào Thần Cảnh, chưa đến giữa trưa Đoàn Vô Nhai đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.
Ông ta không thể chấp nhận sự thật này.
Đoàn Vô Nhai bắt buộc phải chết!
La Tu không hề ra tay, chỉ nghiêm mặt nhìn Đoàn Vô Nhai, thầm cân nhắc có nên giết ông ta hay không.
Dù Đoàn Vô Nhai đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, lão ta cũng không sợ.
Lão ta đã ở Thần Cảnh đỉnh phong rất nhiều năm, một cao thủ vừa mới bước vào Thần Cảnh đỉnh phong thì đã sao?
Nhưng muốn giết Đoàn Vô Nhai e là rất khó.
Đoàn Vô Nhai ngạo nghễ đứng đó, toàn thân toát lên khí tức Thần Cảnh đỉnh phong, ánh mắt nhìn La Tu tràn đầy ý chí chiến đấu.
Chỉ là hai mắt ông ta đỏ ngầu, dường như không thể chịu được nguồn năng lượng của Thần Cảnh đỉnh phong.
“Không đúng!”
La Tu đột nhiên lên tiếng: “Không phải cậu ta đột phá Thần Cảnh đỉnh phong, mà là dùng bí pháp tăng sức chiến