“Bốp!”
Giây phút lưỡi dao trong tay La Tu sắp đâm vào tim Đoàn Vô Nhai, một cánh tay bỗng duõi ra bắt lấy cổ tay La Tu.
“Tôi đã xin cho ông một con đường sống, tại sao còn muốn đâm đầu vào chỗ chết?”
Đoàn Vô Nhai bình thản nói.
Người tóm chặt cổ tay La Tu chính là Đoàn Vô Nhai vừa mới đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.
La Tu chỉ cảm thấy cổ tay bị nắm chặt như giọng kìm, thực lực Thần Cảnh đỉnh phong như lão ta cũng không thoát ra được.
Lão ta sợ hãi lắp bắp: “Sao… sao lại như vậy?”
“Cậu không phải là Thần Cảnh đỉnh phong, mà là bán bộ Siêu Phàm!”
La Tu rống lên, ánh mắt không thể tin nổi.
“Cái gì? Bán bộ Siêu Phàm?”
“Nhị hoàng tử vừa mới đột phá Thần Cảnh đỉnh phong đã có thực lực bán bộ Siêu Phàm rồi sao?”
Mấy cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Đoàn đều sợ chết khiếp.
Mọi người đều kinh hãi, chỉ mình Dương Thanh biết rõ không phải Đoàn Vô Nhai đã đột phá tới bán bộ Siêu Phàm mà là vừa đột phá Thần Cảnh đỉnh phong đã có thực lực mạnh hơn cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong bình thường rất nhiều.
Bởi vì năng lượng của Luyện Thể Đan quá khủng bố, đến mức sau khi Đoàn Vô Nhai đột phá vẫn còn rất nhiều dược hiệu chưa được hấp thụ.
Nói cách khác, hiện giờ Đoàn Vô Nhai đang mượn năng lượng của viên thuốc.
Đương nhiên dù ông ta không uống