Hai mươi phút sau, cuối cùgn Dương Thanh cũng đến tập đoàn Nhạn Thanh.
“Anh Thanh!”
Mới xuống xe là Mã Siêu đã dẫn Ngải Lâm ra đón, ánh mắt hai người đều toát lên vẻ lo lăng.
Mà bụng của Ngải Lâm cũng đã to lên, hình như là hai tháng nữa sẽ sinh.
Nhìn phần bụng nhô lên của Ngải Lâm, Dương Thanh càng áy náy hơn.
Ngải Lâm sắp sinh rồi mà còn liên luy đến họ.
“Anh Thanh, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Mã Siêu nghỉ ngờ hỏi.
Dương Thanh cười khẽ lắc đầu: “Không có gì, tôi đắc tội một kẻ thù cực kỳ mạnh, có thể sẽ liên luy đến hai người”.
“Tìm hai người là muốn nói xin lỗi nhiều lắm, tiện thể mong hai người hãy rời khỏi Yến Đô một khoảng thời gian”.
Dứt lời, vẻ mặt Mã Siêu và Ngải Lâm đều thay đổi.
Không phải không muốn rời Yến Đô, họ có thể đi bất kỳ lúc nào.
Chỉ là Dương Thanh nói rất nhẹ nhàng nhưng họ có thể cảm nhận được chắc chắn Dương Thanh muốn tự đối diện một mình.
“Dương Thanh, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Cậu chuẩn bị định tự đối diện với tất cả, hơn nữa tình hình còn là cửu tử nhất sinh đúng không?”
Ngải Lâm nghiêm túc nhìn Dương Thanh chằm chằm, hỏi anh.
Họ đã từng gặp nhau ở biên giới phía Bắc, hiểu rõ đối phương là người thế nào.
Nếu không phải không còn cách nào khác, chắc chản Dương Thanh sẽ không để họ rời Yến Đô.
Hơn nữa từ ánh mắt Dương Thanh, họ cảm nhận được sự áy náy đến nặng nề và sự luyến tiếc không nỡ.
.
Đọc truyện hay tại ~ trùmt ruуệИ.VN ~
Mặt Mã Siêu tái mét, những lời vợ mình nói làm anh ta sực tỉnh lại ngay, chắc chắn là xảy ra chuyện gì lớn, lớn đến mức Dương Thanh cũng không thể giải quyết nổi.
“Hai người có tin tôi không?”
Dương Thanh chợt nghiêm túc hỏi.
Mã Siêu và Ngải Lâm đều run lên,