Chương 2179:
Chỉ có điều, bóng người này mờ ảo quá, anh không thể nhìn rõ mặt mũi ra sao.
“Cậu Thanh, cậu có sao không?”
Một lúc sau, Bạch Vương mới dè dặt hỏi.
Dương Thanh đã khôi phục vẻ lạnh nhạt như thường, anh nhìn Tiết Vương, nói: “Cảm ơn!”
Tiết Vương hơi giật mình kinh sợ, vui mừng thưa: “Cậu khách sáo rồi!”
“Các ông đã có lòng muốn đi theo tôi, vậy tôi sẽ cho các ông một cơ hội, trong thời gian này, tôi sẽ tiếp tục ở lại Ninh Châu, về tung tích của tôi, tuyệt đối phải bảo mật!”
Dương Thanh trầm giọng dặn.
Nghe thấy Dương Thanh đồng ý cho bọn họ đi theo, ba vị Vương lập tức hồi hộp đến thở gấp, những người khác có lẽ không rõ nhưng bọn họ lại biết rằng, Dương Thanh là cao thủ có thể đánh ngang tay với bậc Siêu Phàm Cảnh.
Loại cao thủ đẳng cấp cỡ này, dù là Hoàng tộc cũng phải ngưỡng vọng.
Nếu lúc này có thể đi theo Dương Thanh, ngày sau, địa vị của Liên minh Vương tộc sẽ lên như diều gặp gió.
“Cậu Thanh, xin cậu yên tâm, chúng tôi chắc chăn sẽ không để tin này truyền ra ngoài!”
Ba vị Vương bảo đảm.
“Chỉ có điều, người nhà họ Lục hiện đã biết thân phận của cậu…”
Mã Vương bỗng lên tiếng, phát biểu một cách tùy tiện: ‘Cậu Thanh, hay là để tôi đi diệt sạch bọn họ?”
“Hử?”
Dương Thanh lập tức cau mày, lạnh lẽo nhìn Mã Vương, nói: “Ông dám tổn thương một người của nhà họ Lục, tôi sẽ tự tay lấy mạng ông!”
Nghe vậy, Mã Vương hoảng sợ thấp thỏm, vội quỳ xuống: “Cậu Thanh, tôi nói sai
“Đứng lên đi!”
Dương Thanh lạnh nhạt bảo.
Lúc này, bên ngoài biệt thự.
“Bố, thật không ngờ, cậu ấy lại có thân phận cao quý đến như vậy”.
Lục Xuyên kinh ngạc nói.
Lục Nguyên Thông đến giờ vấn nóng ruột như ngồi trên đống lửa, lão vội nhìn Lục Tỉnh Tuyết, nói: “Tinh Tuyết, ông xin cháu đó, lát cháu hãy cầu xin cậu Thanh tha cho ông lần này đi”.
“Trước đấy, ông cũng bị ép bất đắc dĩ mới đối xử với cậu ấy như vậy, cháu nhất định phải giúp ông, nếu không, ông sẽ bị giết thật đấy!”
Lục Tỉnh Tuyết nhìn Lục Nguyên Thông, đỏ mắt lên, nói: “Ông nội, lần này, ông thật sự sai rồi!”
“Nhưng ông yên tâm, cháu sẽ cầu xin anh ấy cho ông”.
Đúng lúc này, giọng Dương Thanh bỗng vang lên: “Tất cả vào đi!”
Vừa nghe Dương Thanh nói vậy, cửa biệt thự chợt mở tung, Lục Nguyên Thông và Lục Xuyên khẩn trương nhìn Lục Tỉnh Tuyết một cái, vội vã bước vào.
“Bịch!”
Vừa đi vào phòng khách, hai bố con Lục Nguyên Thông và Lục Xuyên đã quỳ phịch xuống đất.
“Cậu Thanh, chúng tôi biết tội rồi, cầu xin cậu nể mặt Tinh Tuyết, tha cho nhà chúng tôi một lần!”
Hai bố con vội vã cầu xin.