Chương 2351:
Nhưng nếu như trong tay Thượng Quan Hoàng có chứng cứ thì không chỉ nhà họ Lý mất hết mặt mũi, mà người bảo vệ quy tắc cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
“Hừ!”
Lý Trọng không bị lời dọa dẫm này làm cho sợ hãi, sẵng giọng phản pháo: “Nếu Hoàng Chủ có thể lấy chứng cứ ra thì cứ việc, tôi cũng rất muốn biết rốt cuộc cái chết của cháu tôi là do người phương nào gây ra”.
Lần này đến lượt Thượng Quan Hoàng bối rối.
Vừa rồi lão ta chỉ muốn hăm dọa Lý Giang Hùng một chút để nhà họ Lý biết khó mà lui.
Lý Giang Hùng đúng là bị dọa thật, nhưng Lý Trọng lại không, ngược lại còn yêu cầu lão ta lấy chứng cứ ra là đằng khác.
Bấy giờ Lý Giang Hùng cũng đã lấy lại bình tĩnh, nổi nóng nói lớn: “Hoàng Chủ, không phải ông nói có chứng cứ sao? Vậy thì lấy ra mau lên!”
“Chủ gia tộc họ Lý muốn có chứng cứ đến vậy.
thì tôi sẽ đưal”
Ngay lúc này, một giọng nói hờ hững vang lên. Trước con mắt của bao người, một người trẻ | tuổi chậm rãi bước tới.
Nghe thấy giọng nói này, ai nấy cũng đều giật mình!
Mọi ánh nhìn đồng loạt đổ dồn về phía cô gái đang bước đến.
“Nhu Nhul”
Nhìn thấy Thượng Quan Nhu, ánh mắt của Thượng Quan Hoàng trở nên trầm trọng.
Lão ta không biết cháu gái mình nói vậy là có chứng cứ thật hay chỉ đang lừa gạt nhà họ Lý.
Khuôn mặt của Lý Trọng và Lý Giang Hùng cũng trở nên sa sầm, nhất là Lý Giang Hùng, khó chịu ra mặt, bởi người đã dàn dựng cho cái chết của Lý Dương chính là lão ta. Một khi chuyện này bị người khác tìm ra bằng chứng thì kể cả
Lý Dương nói thế nào cũng là con trai của mình, thế mà Lý Giang Hùng lại vì quyền thế mà nhãn tâm giết chết con trai.
“Chứng cứ? Thật nực cười!”
Đây không phải lời của Lý Giang Hùng mà là Lý Trọng ~ cụ tổ của nhà họ Lý. Trong mắt lão ta ánh lên sát khí mãnh liệt.
“Con nhỏ kia, suy nghĩ cho kỹ vào. Cô mà dám vu khống nhà họ Lý thì đừng hòng tôi bỏ qua cho cô!”
Trong giọng nói của Lý Trọng đầy sự đe dọa.
Sắc mặt của Thượng Quan Hoàng lập tức thay đổi, giận dữ quát: ‘Lý Trọng, ông dám uy hiếp cháu tôi à?”
Lý Trọng không thèm nhìn lão ta mà vẫn đăng đằng sát khí trừng Thượng Quan Như. Ai cũng hiểu nếu Lý Trọng muốn ra tay thì cô ta tuyệt đối không còn đường sống.
Thượng Quan Nhu lại không hề nao núng, còn lạnh giọng nói: “Dẫn người tới đây!”
Cô ta vừa nói xong thì một người trung niên đang ngồi trên xe lăn được đẩy tới.
Đầu của người đàn ông ấy còn được quấn băng vải, cả hai chân lẫn hai tay đều bó thạch cao.
Khuôn mặt thì sưng vù, nhìn là biết bị thương rất nặng.
Ông ấy đang cắn răng nhìn những người thuộc nhà họ Lý với vẻ mặt đầy phẫn nộ.
“Chú Hoàng, chú cứ yên tâm nói ra sự thật đi ạt.