Chương 2371:
Ban đầu, cô ta không có hứng thú gì với vị trí Hoàng Chủ. Nhưng sau khi cô ta biết tới sự mạnh mẽ của Dương Thanh mới ý thức được mình cần phải nâng cao thực lực và địa vị mới có thể tới gần anh.
Dương Thanh đã có thực lực đánh bại cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh. Với cảnh giới võ thuật Thần Cảnh trung kỳ của cô ta, sợ là không có hy vọng đuổi kịp anh trên phương diện võ thuật.
Nếu vậy, cô ta chỉ có thể cố gắng nâng cao địa vị của mình.
Lý Trọng xúc động, sau đó căn dặn Lý Giang Hùng: “Chuyện tiếp theo sẽ giao cho con. Con phải phối hợp tốt với cô Nhu, trợ giúp Hoàng tộc thống nhất Hoàng Thành!”
“Vâng thưa bố!” Lý Giang Hùng vội vàng đáp.
Chuyện tiếp theo sẽ do Thượng Quan Nhu và Lý Giang Hùng đi xử lý. Thượng Quan Hoàng dẫn Dương Thanh và Lý Trọng tới một gian phòng khách, tự mình đón tiếp hai người.
Chẳng bao lâu, từ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan truyền ra một tin tức động trời.
“Nhà họ Lý dẫn đầu một đám cao thủ Thần Cảnh phát sinh xung đột với Hoàng tộc họ Thượng Quan, hai bên đã chết và bị thương rất nghiêm trọng. Thượng Quan Hoàng bị thương nặng chưa rõ tình hình. Bây giờ, Thượng Quan Nhu – cháu gái của Thượng Quan Hoàng tạm thời quản lý Hoàng tộc”.
“Lý Giang Hùng – ông chủ nhà họ Lý dẫn đầu một đám người bị thương trong gia tộc rời khỏi Hoàng tộc”.
“Lý Giang Hùng lên tiếng, sau này bọn họ và Hoàng tộc họ Thượng Quan không đội trời chung, đợi nhà họ Lý hồi phục tất nhiên sẽ bắt Hoàng tộc phải trả giá đắt!”
Rất nhiều tiêu đề khoa trương xuất hiện ở trên trang đầu tin tức các tờ báo trong Hoàng thành Thượng Quan.
Nhất thời, người trong Hoàng thành Thượng Quan đều kinh ngạc đến ngây người.
Không chỉ vậy, ngay cả khi những gia tộc thế lực ở bên ngoài Hoàng thành Thượng Quan biết được tin tức này cũng vô cùng chấn động.
Phía trên cổng một trang viên lớn ở Hoàng thành Thượng Quan có treo biển lớn với chữ dát vàng “Nhà Họ Đậu”, mỗi nét bút dường như đều ẩn chứa khí thế võ đạo
Nhà họ Đậu là một trong ba gia tộc lớn ở Hoàng thành Thượng Quan nổi tiếng không kém gì nhà họ Lý, đã có truyền thừa mấy trăm năm trên mảnh đất này.
Cho dù thực lực nhà họ Đậu kém hơn nhưng vẫn có thể nổi tiếng ngang với nhà họ Lý đã đủ chứng minh bọn họ mạnh mẽ không kém hơn nhà họ Lý bao nhiêu.
Lúc này, ở một phòng họp trong tòa nhà với phong cách cổ xưa, đám người đứng đầu nhà họ Đậu lần lượt ngồi ở hai bên bàn họp.
Người ngồi ở vị trí chủ tọa là một lão già tóc bạc khoảng bảy mươi tuổi, mặc trang phục đời Đường màu đen, đi đôi giày vải giản dị. Trên người lão ta mơ hồ lộ ra khí tức võ thuật ép cho mỗi người ngồi đây đều cảm giác như có ngọn núi lớn đè nặng trên vai.
Lão già này không phải là ai khác chính là chủ nhà họ Đậu, Đậu Hầu.
“Chäc mọi người đều biết chuyện giữa Hoàng tộc và nhà họ Lý? Bây giờ, các vị giơ tay biểu quyết, ai đồng ý ra tay đối phó với Hoàng tộc bây giờ thì giơ tay!”
Đậu Hầu đảo mắt nhìn qua mọi người ở đó rồi chợt nói, đồng thời giơ tay phải lên.
Rõ ràng lão ta lựa chọn ra tay với Hoàng tộc.
Trong phòng họp tổng cộng có hơn mười người cầm quyền trong nhà họ Đậu. Đậu Hầu vừa nói dứt lời, mười mấy người ở đó gần như cùng giơ tay lên mà không hề do dự.
“Tất cả các phiếu đều thông qua, nếu vậy nhà họ Đậu có thể thay thế được Hoàng tộc họ Thượng Quan hay không thì phải trông cậy vào các vị. Nửa giờ sau, tất cả cao thủ Thần Cảnh cùng tới Hoàng tộc Thượng Quan!”
Đậu Hầu ra lệnh rất bình tĩnh nhưng mỗi người ở đây dường như đều có thể cảm giác được sự kích động trong lòng lão ta lúc này.
“Vâng!”
Mọi người đều cao giọng đáp.
Không chỉ Đậu Hầu, mỗi người ở đây đều vô cùng kích động.