“Đợi lát nữa em sẽ biết!”
Dương Thanh mỉm cười khẽ đáp.
Tần Thanh Tâm kéo cửa kính xuống.
Gió khẽ lướt qua mặt cô, thổi bay làn tóc cô.
Cô ngửi thấy mùi hoa quế thơm ngát lẫn trong không khí.
Dưới ánh nắng rực rỡ, cô lại càng xinh đẹp động lòng người.
Cảnh tượng trước mắt quá đẹp đẽ.
Dương Thanh dịu dàng mỉm cười, đời này chỉ cần có cô bên cạnh là đủ.
Nếu không phải anh đang tập trung lái xe, chắc chắn anh sẽ phát hiện cô cũng đang lén nhìn mình.
Ánh nắng chiếu xuống mái tóc Dương Thanh, làm nổi bật sự đẹp trai nam tính của anh.
Tần Thanh Tâm nhớ lại mỗi lần mình gặp nguy hiểm đều được anh cứu giúp, trong lòng cảm thấy hạnh phúc và ngọt ngào khôn xiết.
Tần Thanh Tâm ngây người ngắm Dương Thanh, tình cảm dành cho anh cũng tăng lên.
Phong cảnh bên đường dần lùi lại phía sau, dường như tiết trời mùa này ngập mùi vị hạnh phúc.
Hai mươi phút sau, một chiếc Audi A8 màu đen chậm rãi dừng lại.
Một đôi nam nữ trẻ tuổi bước xuống khỏi xe.
Chính là Dương Thanh và Tần Thanh Tâm.
“Công viên Châu Thành!”
Tần Thanh Tâm ngẩng đầu nhìn hàng chữ lớn được chạm khắc trên bảng hiệu, kinh ngạc nói.
Hôm nay là thứ bảy, trong công viên đông nghịt người.
Dương Thanh chủ động nắm lấy tay Tần Thanh Tâm.
Cô chỉ giãy dụa vài cái lấy lệ, lườm anh một cái rồi mặc kệ.
“Ở đây có thể hoàn thành điều em muốn làm.
Đừng gấp, anh sẽ dẫn em đi bay lượn!”
Dương Thanh cười nói: “Em ở đây đợi anh đi mua vé!”
Tần Thanh Tâm chưa kịp đáp lại, anh đã chạy vọt ra quầy bán vé.
Cô đứng cách đó không xa nhìn anh đứng xếp hàng sau mười mấy người, mỉm cười dịu dàng, cực kỳ xinh đẹp.
Mấy cặp đôi gần đó đều bị gương mặt tươi cười xinh đẹp của cô thu hút.
Chẳng mấy chốc Dương Thanh đã quay trở lại.
Anh giơ hai chiếc vé cho cô xem rồi dắt cô vào trong: “Nào, anh dẫn em bay lượn!”
Mãi đến khi bị anh dẫn tới khu nhảy Bungee, Tần Thanh Tâm mới biết “bay” mà anh nói nghĩa là gì.
“Anh định nhảy Bungee à?”
Tần Thanh Tâm tròn xoe mắt hỏi.
Dương Thanh lắc đầu cười nói: “Không phải anh, mà là chúng ta!”
“Á...”
Chợt một tiếng hét chói tai vang lên từ khu nhảy Bungee, kéo dài không dứt.
Xa xa có một bóng người rơi tự do từ trên trời xuống.
Tần Thanh Tâm vô thức nắm chặt tay Dương Thanh, vẻ mặt hoảng sợ.
Cô vẫn luôn muốn thử cảm giác rơi tự do giữa không trung này nhưng cô không dám đi một mình.
Đến khi được chơi, cô lại hơi do dự.
“Hình như em đang sợ, hay là thôi nhé?”
Dương Thanh bật cười trêu chọc, rõ ràng đang dùng kế khích tướng.
Tính cách Tần Thanh Tâm rất mạnh mẽ, háo thắng.
Nghe anh nói vậy, cô lập tức từ bỏ ý định rút lui, kiêu ngạo nhìn anh: “Ai sợ là chó con! Bây giờ chúng ta nhảy luôn đi!”
Dứt lời, cô còn chủ động kéo Dương Thanh tới chỗ nhảy.
Hiện giờ không có nhiều người chơi, chỉ có bốn người xếp hàng trước bọn họ, trong đó có một cặp vợ chồng nhảy đôi.
Vừa nãy Tần Thanh Tâm còn tỏ ra bình tĩnh, sau khi thấy hai người nhảy xuống liền bị dọa sợ mặt mũi trắng bệch, mồ hôi rịn ra đầy tay.
Cô dùng sức nắm chặt tay Dương Thanh.
“Tâm, em nghĩ lát nữa hai người họ, ai sẽ là người hét to hơn?”
Dương Thanh đột nhiên hỏi.
Tần Thanh Tâm trợn mắt nói: “Nói nhảm, đương nhiên là cô gái rồi!”
“Anh cảm thấy chàng trai sẽ hét to hơn”.
“Không thể nào, nhất định là cô gái! Anh xem kia, cô gái này chưa nhảy đã run chân rồi”.
“Chàng trai cũng đang run kìa.
Hay chúng mình đánh cược nhé?”
“Cược gì?”
“Nụ hôn của em!”
“Đồ lưu manh!”
...
Sau khi nói chuyện với anh, Tần Thanh Tâm đã bớt căng thẳng hơn.
Lúc này, cặp vợ chồng phía trước đã đeo dây bảo hộ xong, chuẩn bị nhảy xuống.
“Chồng ơi, em sợ độ cao! Em sợ lắm! Chúng ta đừng nhảy nữa được không?”
Chợt cô gái hoảng sợ nói, giọng nói cũng đang run rẩy.
“Em nghĩ gì vậy hả? Vừa rồi người đòi nhảy là em, bây giờ lại không muốn nhảy nữa.
Nếu sợ còn đòi đi làm gì?”
Hai người đã chuẩn bị xong xuôi, đến lúc sắp nhảy lại nảy sinh tranh cãi.
Dương Thanh và Tần Thanh Tâm vô cùng ngạc nhiên.
Nhân viên đứng gần đó cũng cảm thấy bất lực, rõ ràng đã gặp