Chương 2501:
Lúc trước khi Diệp Hoàng đề nghị thành lập liên minh thì Lý Giang Hùng đứng ra phản đối đầu tiên, bây giờ cũng lại là lão ta. Chuyện này khiến ý đồ muốn giết Lý Giang Hùng của Diệp Hoàng không ngừng gia tăng.
Lý Giang Hùng cười lạnh: “Diệp Hoàng, có một số chuyện trong lòng mọi người đều hiểu rõ, chỉ là không muốn nói ra thôi. Nếu ông hỏi tôi thì tôi cũng đành nói ra”.
Lông mày của Diệp Hoàng càng nhíu chặt, trong mắt ẩn hiện vài tia sát ý nhưng cũng không mở miệng ngăn cản, ánh mắt u ám luôn nhìn chăm chằm vào Lý Giang Hùng.
Lý Giang Hùng không chút sợ hãi, lạnh lùng đáp: ‘Nếu như Hoàng tộc họ Diệp thật sự không can dự vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn, vậy thì đừng có nói ra những chuyện như người của Hoàng tộc có thể tham gia nhưng không tính thành tích, toàn là lừa gạt”.
“Với thực lực của Diệp Hoàng và tiên bối Diệp Lâm thì những cao thủ ở đây đều không phải là đối thủ, ai mà có bất mãn với Hoàng tộc họ Diệp thì mấy người đều có thể tìm cớ để khiêu chiến, sau đó đánh bọn họ trọng thương”.
“Theo cách này thì những người có thể đi đến vòng sau cùng đều là những cao thủ đi theo Hoàng tộc họ Diệp”.
“Lời nói của Diệp Hoàng thật tốt đẹp, không tính thành tích của cao thủ Hoàng tộc tham dự đấu võ, nhưng để cao thủ Hoàng tộc tham dự đấu võ thì cũng đã là nhúng tay vào cuộc chiến tranh giành Đế Thôn rồi”.
“Nếu Diệp Hoàng thật sự không muốn can thiệp vào thì đừng bảo là người Hoàng tộc có thể tham gia đấu võ, mà hãy nhường lại cơ hội cho.
các thế lực khác ở Chiêu Châu đi”.
Lời của Lý Giang Hùng vừa nói xong thì đám người của các thế lực còn đang đắm chìm trong giấc mộng đẹp có thể khống chế Đế Thôn lập tức trở nên tỉnh táo.
Sắc mặt Diệp Hoàng càng ngày càng dữ tợn và không hề che giấu ý muốn giết Lý Giang Hùng chút nào, lạnh giọng nói: “Lý Giang Hùng, ông muốn chết đúng không!”
Trong lúc đó, khí thế võ đạo kinh khủng bộc phát ra khỏi người lão ta và gây sức ép lên Lý Giang Hùng.
Bản thân Lý Giang Hùng chính là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, chỉ còn cách
“Sao thế? Diệp Hoàng thẹn quá hóa giận nên muốn giết người diệt khẩu à?”
Lý Giang Hùng không hề sợ hãi, còn giải phóng uy lực võ đạo của mình để chống lại khí thế của Diệp Hoàng.
Người của tất cả các thế lực có mặt ở đây đều sững sờ. Vừa rồi Lý Giang Hùng đã cản trở việc thành lập liên minh, bây giờ lại muốn ngăn cản cuộc chiến tranh giành Đế Thôn sao?
“Diệp Hoàng, ông muốn làm gì?”
Thượng Quan Hoàng vỗ bàn một cái, đột ngột đứng dậy, trong nháy mắt khí thế võ đạo của bán bộ Siêu Phàm Cảnh bùng nổ, bao trùm về phía Diệp Hoàng.
Long Hoàng và Đoàn Hoàng cũng lần lượt đứng dậy, cùng giải phóng khí thế bán bộ Siêu Phàm Cảnh ra ngoài.
Không chỉ Hoàng Chủ của ba Hoàng tộc lớn mà cả những cao thủ hàng đầu trong Hoàng thành của họ cũng đứng lên và trừng mắt nhìn Diệp Hoàng.
Vài cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp cũng đứng lên.
Hai bên đối đầu nhau, bầu không khí bỗng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, chỉ chực chờ bùng nổ chiến tranh.
“Đủ rồi!”
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận vang lên khắp sảnh tiệc.
Tiếng quát giận dữ này giống như sấm sét nổ vang bên tai mọi người, không khí nghiêm trọng trong sảnh tiệc khi nãy biến mất trong phút chốc.
Diệp Lâm đang ngồi trước bàn vuông từ đầu đến cuối vẫn không hề nói chuyện dùng mắt quét kháp sảnh tiệc, nói đầy hời hợt: “Hôm nay lễ mừng thọ một trăm tuổi của tôi, chỉ muốn chứng kiến sự xuất hiện rầm rộ của Đế Thôn thôi, nhưng không ngờ rằng lại phiền toái đến như vậy”.