Chương 2583:
“Đường Chấn, lui ra”
Đường Đức Vũ giận dữ quát lớn.
“Bố, thăng ranh này chẳng qua chỉ là…”
Đường Chấn còn muốn nói gì đó, Đường Đức Vũ đã quát át đi: ‘Câm miệng ngay cho bốt”
Đường Chấn giật mình ngậm miệng, nhưng khi liếc nhìn Dương Thanh, ánh mắt tràn đầy ý muốn giết người.
“Cậu thanh niên này, xem ra cậu cũng là chỗ quen biết với Ức Nhu, nếu đã thế, cậu cũng coi là chỗ bạn bè với nhà họ Đường tôi, mong cậu đừng vì chút chuyện nhỏ nhặt mà chôn vùi tương lai của mình”.
Đường Đức Vũ nhìn Dương Thanh, bình tính nói: “Tôi biết cậu thích Ức Nhu, nhưng tôi có thể thẳng thản nói rõ với cậu chuyện này, ngoài Diệp Thiên Minh, không ai có thể xứng đôi với Ức Nhu nhà chúng tôi”.
“Giờ cậu rời khỏi đây, tôi có thể coi như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra”.
Dương Thanh vốn chưa hề tham dự cuộc chiến, chỉ đứng bên cạnh nhìn cao thủ nhà họ Lý chiến đấu với cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp, không ngờ rằng, anh lại bị người nhà họ Đường coi như kẻ tranh thủ lúè rối ren lẻn vào Hoàng tộc họ Diệp.
“Ông ơi, không phải như ông nghĩ đâu, cháu với anh ấy chỉ tình cờ gặp gỡ một lần, đến cả tên anh ấy cháu còn chẳng biết, anh ấy sao có thể thích cháu được ạ?”
Đường Ức Nhu vội vàng giải thích, sắc mặt đầy lo lắng. Lúc này cô ta cũng cho rằng vì những xung đột trước đó với Diệp Thiên Minh nên Dương Thanh mới tranh thủ lúc rối loạn để lẻn vào.
Hoàng tộc họ Diệp.
Người ngoài không biết Hoàng tộc họ Diệp mạnh cỡ nào, nhưng cô ta biết rất rõ, dù ngày nay Hoàng tộc họ Diệp đang phải đối mặt với một kẻ địch rất mạnh nhưng đây cũng không phải nơi mà kẻ nào cũng có thể xông vào làm bậy.
Đường Ức Nhu vội vã nhìn về phía Dương Thanh, khuyên nhủ: “Anh mau rời khỏi đây đi, mau tranh thủ lúc Hoàng tộc họ Diệp không rảnh ra tay đối phó với anh mà đi ngay đi!”
“Nó không thể đi được!”
Đường Hải bỗng nhiên lên tiếng, ông ta nhìn về phía Đường Đức Vũ, nói: ‘Bố, tuyệt đối không thể
Đường Chấn vốn có quan hệ mật thiết với Đường Hải, nghe ông ta nói thế bèn lập tức hùa theo: ‘Bố, anh hai nói đúng đấy ạ, nếu thằng này có xích mích với Diệp Thiên Minh, chúng ta không chỉ không thể thả nó đi mà còn phải bắt lấy nó, giao lại cho Diệp Thiên Minh mới được”.
“Ông ơi, đừng làm thế mài! Anh ấy chỉ bị cháu làm liên lụy nên mới có xung đột với Diệp Thiên Minh thôi, xin ông đừng làm khó anh ấy, để anh ấy đi đi, được không ạ?”, Đường Ức Nhu lo lắng cầu xin.
Đường Bác cũng lên tiếng: “Bố, hãy để cậu ta đi đi!”
Đường Đức Vũ không nói gì, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Dương Thanh.
Chứng kiến tình huống này, Dương Thanh bồng thấy hơi buồn cười, thật không ngờ, người nhà họ Đường lại cho rằng anh vì chút mâu thuấn với Diệp Thiên Minh nên mới tranh thủ lúc rối loạn mà lẻn vào Hoàng tộc họ Diệp.
“Cậu đi đi!”
Đường Đức Vũ trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc lên tiếng.
Lão ta có thể chắc chắn một điều, Lý Trọng chính là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, bên cạnh Dương Thanh có một eao thủ Siêu Phàm Cảnh đi theo chứng tỏ địa vị của anh không hề nhỏ.
Dù sau này Hoàng tộc họ Diệp có biết chuyện lão ta thả Dương Thanh đi thì cũng không có vấn đề gì, dấu sao, hôm nay nhà họ Đường cũng đã mang theo tất cả các cao thủ Thần Cảnh tới chỉ viện cho Hoàng tộc họ Diệp.
Trong gia tộc họ Đường, người mạnh nhất chính là lão ta, mà lão ta cũng mới chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, còn xa mới có thể là đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cảnh.