Chương 2982:
Một bà cụ đang đứng bên cạnh cô gái bỗng lên tiếng.
Cô gái trẻ kia nghiến răng bảo: “Tôi không có tâm trạng đâu mà để ý nhiều chuyện như vậy, Dương Thanh giết bố tôi nên hắn phải chết! Chỉ khi nào hắn chết, tôi mới có thể yên lòng!”
Bà cụ kia thở dài, nói: ‘Nếu thế thì hãy để già này ra gặp tên nhãi kia đi!”
“Được”
Cô gái trẻ đáp ngay.
Dương Thanh tiến vào trang viên, điệu bộ thản nhiên thoải mái dạo quanh khắp nơi như thể đây là nhà mình.
Một vài cao thủ Hoài Thành cũng đã biết có người xông vào phủ thành chủ, nhưng không ai dám tấn công anh, chỉ dám đi theo anh giám sát †ừ xa.
Dương Thanh chính là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh, ở phủ thành chủ Hoài Thành này, không có mấy người đạt tới cảnh giới Siêu Phàm Thất Cảnh.
“Nhãi ranh, dám tự tiện xông vào phủ thành chủ, đó là tội chết!”
Đúng lúc này, một cụ già tóc bạc bỗng xông ra, chỉ nói một câu đã kết tội chết cho Dương Thanh rồi bắt đầu tấn công anh.
“Đó là Tất lão!”
Có ai đó đã nhận ra thân phận của bà cụ kia, lập tức hô to.
Dương Thanh cau mày, nhìn về phía bà cụ đang xông lại đây, huyết mạch cuồng hóa trong cơ thể nháy mắt đã được kích hoạt, Chiến Thần Quyết cũng được vận hành nhanh chóng, một hơi thở cuồng bạo chợt bùng nổ từ trên người anh.
“Cút!”
Anh quát lớn, tay chém ra một quyền cực mạnh.
“Uỳnh!”
Bà cụ cũng chém ra một đòn, va chạm với quyền của Dương Thanh, đột nhiên, một luồng hơi thở cực mạnh từ vị trí tâm là hai người chợt bùng phát về bốn phương tám hướng, cuốn đi mọï thứ.
Những cao thủ vẫn bám theo Dương Thanh nãy giờ cũng cảm
“Trời đất! Tay thanh niên này vậy mà ngang sức với Tất lão, Tất lão chính là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh đó, chẳng lẽ, thực lực của tay thanh niên này cũng đã đạt tới bán bộ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ rồi?”
“Sao lại thế được? Cậu ta trông mới chỉ tầm ba mươi, có khi còn chưa tới ba mươi tuổi, sao có thể là cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh đỉnh phong được?”
“Nhưng nếu không phải thì làm sao cậu ta có thể đấu ngang sức với Tất lão như vậy?”
Các cao thủ Hoài Thành quanh đó chứng kiến cảnh này đều kinh ngạc tột cùng.
Bà cụ kia tung một chưởng đối đầu với một quyền của Dương Thanh, sắc mặt lập tức trở nên cực kì nặng nề, bà ta biết Dương Thanh rất mạnh nhưng lại không ngờ anh đã mạnh đến độ này, tiếp một chưởng của bà ta mà vẫn đứng vững, không hề suy chuyển một li.
Mọi người ở đây đều khiếp sợ trợn mắt, Dương Thanh cũng âm thầm kinh ngạc, thực lực của bà cụ trước mặt này đã mạnh đến thế kia à?
Quả không hổ là phủ thành chủ Hoài Thành, khắp chốn đều ẩn giấu cao thủ tuyệt đỉnh, ngay cả Hoàng tộc cổ xưa cũng phải thua xa nơi này.
Dương Thanh nhìn bà cụ kia, lạnh nhạt nói: “Tôi có việc muốn gặp thành chủ Hoài Thành, mong tiền bối chớ nên ngăn cản”.