Chương 3039:
Dương Thanh cười lạnh: “Vấn chưa biết ai sống ai chết đâu! Khi nào ông đến gần tôi được thì hãy mạnh miệng tiếp!”
Dương Thanh cố ý khiêu khích, khiến Từ Hoa càng thêm tức giận.
“Nếu mày vội đi chết như thế, tao đành giúp mày thôi!”
Từ Hoa tức giận quát, hơi nhích chân, lao thẳng tới chỗ Dương Thanh.
Rõ ràng ông ta đã dốc hết sức, tốc độ nhanh hơn mấy lần trước nhiều.
Nhưng trong mắt Dương Thanh, anh vẫn có thể dễ dàng né tránh.
Nhưng anh cũng không định tránh mà nhìn chăm chăm vào Từ Hoa.
Đúng lúc đòn tấn công của Từ Hoa sắp ập đến, nước dưới mương như bị thu hút, vô số giọt nước bay đến trước mặt Dương Thanh rồi hóa thành một tấm lá chản.
“Soạtt!”
Từ Hoa đánh trúng lá chắn nước, nó lập tức nổ tung, bọt nước tóe lên, che khuất tâm mắt của Từ Hoa.
“Chính là lúc này!”
Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh bỗng giậm mạnh chân. Anh đã sẵn sàng tấn công từ nãy nên lập tức xuất hiện trước mặt Từ Hoa với tốc độ nhanh như chớp sau khi lá chăn nước bị đánh nát, đấm móc vào cằm ông ta.
“Rầm!”
Từ Hoa bay lên cao rồi nặng nề rơi xuống chỗ cách đó mấy mét.
Hoài Lam ở cách đó không xa sững sờ nhìn Dương Thanh vận dụng sức mạnh nguyên tố thủy để chiến đấu.
Từ Hoa là cao thủ Bát Cảnh Siêu Phàm sơ kỳ, còn là đại đồ đệ có thể chiến đấu vượt cấp của Dược Vương, cho dù ở bất cứ thế lực nào thì cũng là cao thủ đứng đầu, giờ lại bị Dương Thanh mới đến Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ đánh bại.
Dương Thanh cũng hết sức kích động, trước đó khi ở sông Hoài, anh mới chỉ thay đổi tính chất nước ở những chỗ mà thành chủ Hoài Thành đặt chân, khiến lão ta không thể đạp nước tới chỗ anh, lúc đấy anh đã cảm nhận được lợi ích của sức mạnh nguyên tố thủy.
Hồi nãy khi đánh với Từ Hoa,
“Từ Hoal”
Sau khi thấy Từ Hoa bị Dương Thanh đánh bay, hai cao thủ của Dược Vương Cốc đang đánh với lão Cửu thi nhau quát.
Lão Cửu cũng thầm kinh ngạc, không ngờ Từ Hoa lại thua Dương Thanh nhanh như thế.
“Đối thủ của các ông là tôi!”
Sau khi lão Cửu nói xong, khí thế của ông lão lại tăng mạnh, ông lão lập tức tấn công một cao thủ của Dược Vương Gốc.
Tuy hai cao thủ của Dược Vương Cốc muốn giúp Từ Hoa, nhưng họ đã hợp sức với nhau mà vân không áp đảo được lão Cửu, một khi bất cứ ai trong số họ rời đi, người kia sẽ nhanh chóng thua mất.
Sau khi đánh bại Từ Hoa xong, áp lực của Dương Thanh đã giảm đi rất nhiều. Anh nhìn về phía Từ Hoa với khuôn mặt trắng bệch đang năm dưới đất, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu ông đã tới đây để giết tôi, tôi cũng không cần giữ mạng ông lại nữa!”
Từ Hoa nghiến răng nghiến lợi: “Tao là đại đồ đệ của Dược Vương, cốc chủ tương lai của Dược Vương Cốc, nếu mày dám hại tao, chắc chắn Dược Vương sẽ báo thù cho tao!”
Dương Thanh cười lạnh: “Ông không thấy câu nói này của ông buồn cười lắm à? Dược Vương đã cử người đi giết tôi, tức là sẽ không bỏ qua cho tôi rồi, nếu đã vậy, sao tôi phải lo Dược Vương sẽ giết tôi rồi không dám giết ông chứ?”
Sau khi dứt lời, khí thế cuồng bạo lập tức lan ra từ người anh.
Từ Hoa đã bị thương nặng, cho dù ông ta là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, nếu bây giờ Dương Thanh muốn giết ông ta thì đúng là dễ như bốn.