“Chị có giữ điện thoại của chồng chị đó không?”, Dương Thanh lại hỏi.
Mắt Thái Quyên đỏ ửng, lắc đầu nguầy nguậy: “Hôm xảy ra tai nạn, điện thoại đã bị đốt với xác của anh ấy rồi!”
Tia hi vọng cuối cùng của Dương Thanh cũng không còn.
Anh tưởng tìm được vợ của Hồ Siêu sẽ tra ra được manh mối, nào ngờ không có tin tức có ích nào.
Nhưng anh có thể chắc chắn, tai nạn của Tần Đại Dũng không phải ngoài ý muốn mà là cố ý giết người.
Điều khiến anh không hiểu là Tần Đại Dũng tốt bụng như vậy, sao lại có người muốn giết ông ta?
Chẳng lẽ ông ta đã đắc tội với ai?
Dương Thanh đã cho người điều tra, dạo gần đây Tần Đại Dũng không hề đắc tội với người nào.
Anh chưa từng nghĩ đến Châu Ngọc Thúy.
“Xin lỗi cậu, tôi chẳng giúp được gì cho cậu cả”.
Thái Quyên áy náy nói.
Chị ta tưởng Dương Thanh tìm mình để đòi tiền bồi thường, không ngờ anh lại muốn chi trả toàn bộ tiền thuốc men cho Niếp Niếp.
Chị ta vô cùng biết ơn Dương Thanh, cũng muốn giúp anh, nhưng lại không giúp được gì.
Dương Thanh lắc đầu đưa cho chị ta một tờ danh thiếp: “Đây là số điện thoại của tôi.
Nếu chị nhớ ra điều gì xin hãy lập tức gọi điện cho tôi!”
Thái Quyên vội vàng gật đầu: “Cậu yên tâm.
Dù tôi không nhớ ra được cũng sẽ tìm cách hỏi thăm bạn bè của Hồ Siêu xem anh ấy có liên lạc với ai không”.
“Cảm ơn chị!”
Dương Thanh nhìn Quan Chính Sơn dặn dò: “Ông hãy phụ trách chuyện chữa trị cho Niếp Niếp, hãy liên hệ tới bệnh viện và bác sĩ tốt nhất cho cô bé, mau chóng chữa trị đi!”
Quan Chính Sơn vội đáp: “Vâng thưa cậu Thanh!”
“Chị cho ông ấy số điện thoại đi.
Ông ấy sẽ sắp xếp cho Niếp Niếp chữa bệnh”.
Dương Thanh lại quay sang nói với Thái Quyên.
Thái Quyên muốn quỳ xuống cảm ơn, bị Dương Thanh ngăn lại.
Trên đường trở về, vẻ mặt Dương Thanh tràn đầy thất vọng.
Anh vẫn đang nghĩ ai là người muốn giết Tần Đại Dũng?
“Cậu Thanh, tôi nghĩ có một việc phải nói cho cậu biết!”
Quan Chính Sơn do dự hồi lâu mới dám lên tiếng.
Dương Thanh nhướng mày: “Tôi đã nói có bất cứ tin tức gì liên quan đến chuyện này đều phải báo lại ngay lập tức cơ mà!”