Chương 3051:
Hiện giờ, chỉ còn cách khiến cho Dược Vương Cốc và phủ Hoài Thành đấu với nhau thì bọn họ mới có cơ may bình yên rời khỏi đây, băng không, bọn họ sẽ thực sự rơi vào thế nguy hiểm chết người.
“Đã hết ba phút, các người đã nghĩ kĩ chưa?”
Lúc này, tay cao thủ cầm đầu bước tới, nhìn về phía Dương Thanh, cười ha hả hỏi.
Dương Thanh gật đầu: “Chúng tôi đã nghĩ kĩ rồi, nhưng có một số việc cần trao đổi rõ với Hoài Tỉnh Vũ trước”.
“Ha ha’.
Tay cao thủ cầm đầu cười nhạt: “Cậu đừng có không biết điều, bà chủ đồng ý thu nhận các người là vinh hạnh của các người rồi, còn gì muốn nói thì cứ nói thẳng với tôi đây là được”.
Đúng lúc này, chợt có mấy hơi thở võ thuật cực kì khủng bố bao trùm nơi này.
Đám người của Hoài Tỉnh Vũ đều thay đổi sắc mặt, cao thủ cầm đầu không tiếp tục nói chuyện với Dương Thanh nữa mà nặng nề nhìn về phía khu trường học bỏ hoang kia.
Một giây tiếp theo, mười tên cao thủ mang hơi thở võ thuật cực mạnh xông tới.
Vừa thấy bọn họ, Dương Thanh anh âm thâm thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Không cần nghĩ cũng biết, đám người này là cao thủ của Dược Vương Gốc.
Hoài Lam lập tức chỉ ngay vào đám cao thủ của phủ Hoài Thành, nói với các cao thủ bên Dược Vương Cốc: “Anh Thắng, bọn họ đã giết đại sư huynh của anh rồi!”
“Cô nói cái gì?”
Lý Thăng lập tức thay đổi sắc mặt, vẻ như không tin nổi: ‘Đại sư huynh của tôi là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, thực lực lại có thể sánh ngang Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, bên cạnh còn có hai cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, sao có thể bị giết chết được?”
Hoài Lam đã đỏ mắt lên, nói: ‘Bọn họ đều là những cao thủ đứng đầu phủ Hoài Thành, thực lực đều rất mạnh, hơn nữa đều có thể chiến đấu vượt cấp, nhất là gã cao thủ cầm đầu kia, ông ta chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Bát
“Vừa rồi, chính ông ta đã tự tay giết chết Từ Hoa đại sư huynh, Từ Hoa đại sư huynh bị giết rất thảm, anh nhất định phải báo thù cho đại sư huynh!”
“Âm!”
Một khí thế cực kì cuồng bạo chợt tràn ra từ trên người Lý Thăng, vẻ mặt hắn tràn ngập ý muốn giết chóc, hai mắt nhìn chăm chặp vào đám cao thủ do Hoài Tỉnh Vũ cử đến.
Đám người của Hoài Tỉnh Vũ lúc này đều đã ngây mặt ra, bọn họ còn chưa từng nhìn thấy người của Dược Vương Cốc thì làm sao giết được những người đó?
“Cô nói linh tỉnh gì đấy? Bọn tôi giết người của Dược Vương Cốc lúc nào?”
Tay cao thủ cầm đầu bên phủ Hoài Thành căm tức nhìn Hoài Lam, nói.
Hoài Lam cả giận quát to: “Đã đến nước này, các ông còn muốn giấu giếm à? Ở đây chỉ có các ông với chúng tôi, mà từ khi trốn khỏi phủ Hoài Thành, anh Thanh với ông Cửu đã bị thương nặng vì bị cao thủ của phủ Hoài Thành đuổi giết còn gì”.
“Hơn nữa, bọn họ có một người là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, một người chỉ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, đây là thực tế mà người của Hoài Thành đều biết”.
“Còn các ông, sáu cao thủ của phủ Hoài Thành, một người có thực lực Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, hai người là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh trung kỳ, ba cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, hơn nữa, các ông đều là những cao thủ được Hoài Thành bí mật huấn luyện, đều có khả năng vượt cấp giết địch”.
“Không phải các ông giết ba người bọn Từ Hoa đại sư huynh thì chẳng lẽ là chúng tôi giết?”
Nghe Hoài Lam nói thế, đám cao thủ do Hoài Tinh Vũ cử đến đều đã trợn tròn mắt.