Chiến Thần Ở Rể

Chương 3100


trước sau

Chương 3100:

Mục thành chủ cảm nhận được thái độ đối địch của Dương Thanh nhưng cũng không để ý, chỉ mỉm cười: “Cậu Thanh đừng hiểu lầm, tôi không có ác ý gì, chỉ muốn mời cô ấy chữa trị cho tôi mà thôi”.

“Không giấu gì các cậu, nhiều năm trước, tôi đánh với người ta, không địch nổi đối phương, bị đánh què chân. Bao năm qua, tôi đã tìm bác sĩ nổi tiếng ở khắp nơi, nhưng không ai chữa được chân cho tôi hết”.

“Nghe nói y thuật của em gái cậu hết sức cao siêu, thế nên tôi muốn mời cô ấy chữa trị cho tôi.

Nếu cô ấy chữa được chân của tôi, cậu Thanh chính là ân nhân của Mục Giang Sơn này, nếu sau này cậu cần nhờ thì cứ nói, chắc chắn tôi sẽ không từ chối”.

Nghe thấy Mục thành chủ nói thế, Dương Thanh đã hiểu ý đồ của đối phương.

Rõ ràng đối phương đã điều tra anh, bằng không sẽ không thể biết bên cạnh anh có Phùng Tiểu Uyển với y thuật hết sức lợi hại.

Lúc này, Mục Hoa đứng sau lưng Mục thành chủ chợt nói: “Chỉ cần cậu Thanh đồng ý, chúng tôi có thể bảo đảm với cậu, cho dù thành chủ Hoài Thành đích thân tới thì cũng không thể đưa cậu đi”.

Giọng Mục Hoa nghe rất tự tin.

Dương Thanh hơi kinh ngạc, xem ra nhà họ Mục này cũng không đơn giản, bằng không đã không nói thế.

Dương Thanh im lặng một lát rồi nói: “Tôi có thể đồng ý với các người, nhưng các người phải bảo đảm sự an toàn của em gái tôi”.

Bây giờ bên cạnh anh hết sức nguy hiểm, nếu việc chữa trị cho Mục thành chủ làm liên lụy đến Phùng Tiểu Uyển thì đúng là được một mất mười.

Mục thành chủ mỉm cười: “Cậu Thanh cứ yên tâm, nếu tôi đã nói thế thì đương nhiên cũng có năm chắc. Cho dù thành chủ Hoài Thành đích thân đến Mục phủ thì cũng không dám làm bừa đâu!”

Dương Thanh chăm chú nhìn Mục thành chủ rồi nói: “Tôi có thể gọi em gái tôi tới, nhưng cần chờ mấy ngày nữa, không biết có được không?”

Mục thành chủ gật nhẹ đầu: “Được, cho cậu thêm ba ngày nữa nhé?”

Dương Thanh gật đầu: “Được!”

Mục thành chủ mỉm cười, bảo Mục Hoa: “Mục Hoa, mấy ngày tới, làm phiền ông tiếp đón cậu Thanh và bạn cậu ấy, đừng lơ là khách quý”.

Mục Hoa vội gật đầu, mở miệng nói: “Thành chủ cứ yên tâm, chắc chăn tôi sẽ không lơ là khách quý đâu”.

Mục thành chủ gật đầu: “Ông sắp xếp chỗ ở cho đám người cậu Thanh đi nhé!”

“Vâng!”

Mục Hoa gật đầu, dân đám người Dương Thanh rời đi.

Đám người vừa đi, một cao thủ mặc áo choàng đen đã bước ra.

Cao thủ mặc áo choàng đen trầm giọng hỏi: “Thành chủ, ông định đối đầu với thành chủ Hoài Thành vì thanh niên này thật à?”

Mục Thành chủ mỉm cười: “Sao thế? Ông nghĩ Dương Thanh không đáng được tôi đối xử như thế ư?”

Cao thủ mặc áo choàng đen nói: “Phủ Hoài Thành có thực lực rất mạnh, nghe nói ngay cả Dược Vương Cốc cũng đã bị ông ta giải quyết, bây giờ Dược Vương cũng trở thành tù nhân của ông ta, bởi vậy có thể thấy thành chủ Hoài Thành rất khó lường”.

“Vào thời điểm này, chúng ta lại để đám người Dương Thanh tiến vào Mục phủ, một khi thành chủ Hoài Thành biết, chác chắn ông ta sẽ không bỏ qua đâu”.

Mục thành chủ cười lạnh, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, ông lão híp mắt: “Nếu thành chủ Hoài Thành dám hống hách ở Mục phủ, tôi sẽ khiến ông ta có đến mà không có về!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện