Chương 3116:
Người trung niên xấu xí kia bỗng nghiêm nghị nói.
Một cao thủ đứng cạnh ông ta cũng có vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Bởi vì thực lực của cậu ta hơn xa ông”.
Người trung niên xấu xí kia nói với vẻ không tin: “Sao có thể chứ? Tôi là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, cho dù tên nhãi này lợi hại hơn nữa thì cũng không thể vượt xa Siêu Phàm Lục Cảnh đúng không?”
Rõ ràng Đỉnh Xương cũng không nói cho họ biết thực lực của Dương Thanh mạnh đến đâu.
Lúc này, Đinh Xương vẫn chưa đuổi kịp vì trước đó đã bị Dương Thanh đánh trọng thương bằng dao găm linh khí.
Lão già dân đầu nghiêm nghị nói: “Tên nhãi này đúng là có gì đó khác thường, ngay cả tôi cũng không nhìn thấu cậu ta”.
Lão già vừa lên tiếng là người có thực lực mạnh nhất trong số các cao thủ này, đã đạt đến Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ.
Nghe thấy ông ta nói thế, những người khác đều có vẻ kinh ngạc, người trung niên xấu xí kia nuốt nước bọt, nói với vẻ không dám tin: “Chẳng lẽ thực lực của cậu ta đã vượt xa Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ rồi à?”
“Giết!”
Dương Thanh bỗng hét lớn, hơi nhích chân, chủ động lao tới chỗ đám người kia.
Đám người này đều là cao thủ nhà họ Đinh, còn nhắm vào Phùng Tiểu Uyển, đương nhiên Dương Thanh sẽ không tha cho họ.
Cả đám cao thủ Siêu Phàm Cảnh còn chưa kịp phản ứng, Dương Thanh đã xông tới trước mặt cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh hậu kỳ dẫn đầu.
“Chán sống
Đối phương lập tức nổi giận, hình như không ngờ Dương Thanh dám chủ động ra tay với mình.
Ông ta giơ năm đấm, đấm thẳng vào đầu Dương Thanh.
Đúng lúc nắm đấm của ông ta sắp nện vào đầu Dương Thanh, trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc này, Dương Thanh hơi nghiêng đầu, năm đấm của đối phương sượt qua tóc anh.
Cùng lúc đó, Dương Thanh đấm mạnh vào vị trí trái tim ông ta.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn bỗng vang lên, cơ thể của lão già đứng đầu như bị búa tạ đập trúng, ông ta trợn tròn mắt, cảm thấy trái tim mình bị một luông sức mạnh cuồng bạo xé rách.
“Ông Hồ!”
Trông thấy cảnh tượng này, mấy cao thủ khác của nhà họ Đinh thi nhau biến sắc.
Ông Hồ là người có thực lực mạnh nhất trong số họ, nhưng bây giờ ông ta còn không chịu nổi một đòn từ Dương Thanh. Ông ta bay thẳng ra xa, vừa rơi xuống đất đã hộc máu, hơi thở cũng yếu dần.
“Chết rồi!”
Một cao thủ nhìn về phía ông Hồ vừa chết không nhắm mắt, đang nằm cách đó mười mấy mét, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.
Dương Thanh không định cho họ cơ hội hoàn hồn, nhân lúc cao thủ nhà họ Đinh vẫn đang khiếp sợ, anh hơi nhích chân, lại lao tới chỗ một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ.