Chương 3187:
Dương Thanh xung phong tiến lên trước tiên, mỗi lần lưỡi dao hạ xuống đều có thể lấy một mạng sống của đối thủ, bất kể Siêu Phàm Thất Cảnh hay Bát Cảnh, tất cả đều bị hạ gục trong một chiêu.
“Mục thành chủ, vậy là ông muốn quyết chiến với phủ Hoài Thành tôi đúng không?”
Thành chủ Hoài Thành đã giận không kiềm được, đôi mắt dữ dẫn nhìn thẳng vào Mục thành chủ, hỏi.
Nếu không phải do cao thủ của Mục phủ cầm chân cao thủ Hoài Thành, một mình Dương Thanh tuyệt đối không thể giết được nhiều người như vậy, nhưng hiện giờ, cao thủ của Mục phủ lại đang điên cuồng đuổi giết cao thủ phủ Hoài Thành, cao thủ phủ Hoài Thành có muốn chạy cũng không chạy nổi.
Ý chí chiến đấu trên người Mục thành chủ đã bắt đầu hừng hực cháy lên, ông lão lạnh lùng nói: Nếu ông muốn quyết chiến, tôi đây sẵn lòng chơi tới cùng!”
“Uỳnh!”
Nhưng đúng lúc này, lão Cửu bỗng khuyu một chân xuống đất, mặt đất dường như vừa run rẩy.
Mục thành chủ và thành chủ Hoài Thành vốn đang định lao vào chiến đấu cũng quay sang nhìn.
Dưới ánh mắt mọi người, lão Cửu quỳ một chân trên mặt đất, toàn thân đẫm máu tươi, thân thể vốn đang phình to vì dùng Thú Hóa Đan nay lại đần thu nhỏ, khôi phục kích thước cũ.
Bốn tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ bao vây lão Cửu lúc này đã chết hai tên, hai tên còn lại cũng đã bị thương khắp người, đang hổn hển thở d0'c.
Hiển nhiên, cả ba đều đã rơi vào trạng thái kiệt lực.
Nhưng thành chủ Hoài Thành lại phá lên cười lớn: “Thật đúng là trời cũng giúp tôi! Dược hiệu của Thú Hóa Đan đã hết, giờ ông ta chỉ có thể chờ chết. Mục thành chủ, chẳng phải ông muốn quyết chiến với phủ Hoài Thành chúng tôi đó sao? Tôi giúp ông toại nguyện!”
Dứt lời, lão ta hét to: ‘Mọi người, không được lui về
Sắc mặt Mục thành chủ đã trở nên vô cùng khó coi. Vừa rồi có lão Cửu và Dương Thanh bộc phát ra thực lực vượt xa thực tế nên mới có thể giúp Mục phủ vượt lên trên, chèn ép được phủ Hoài Thành. Nhưng nay dược hiệu của Thú Hóa Đan đã kết thúc, lão Cửu đã không còn sức đánh tiếp nữa rồi.
Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ còn sống sót giờ đã rảnh tay, lần này cả Dương Thanh cũng sẽ mất mạng.
Lão Cửu và Dương Thanh mà chết, Mục phủ sẽ không còn đủ sức đánh tiếp.
“Giết ông ta cho tôi!”
Thành chủ Hoài Thành chỉ tay về phía lão Cửu, lớn giọng quát.
Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ gắng gượng đứng lên, bước từng bước về phía lão Cửu.
Lão Cửu vẫn đang thở dốc, toàn thân đã không còn chút sức lực nào, ông lão bỗng liếc nhìn về phía Dương Thanh, sắc mặt đầy chua xót, nói khẽ: ‘Xin lỗi, tôi đã tận lực rồi!”
“Giết!”
“Giết!”
Hai tên cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ đột nhiên dồn sức đánh ra một đòn thẳng về phía lão Cửu.
“Uỳnh!”
“Uỳnh!”
Hai tiếng động trầm đục liên tiếp vang lên, hai chiêu công kích trí mạng của bậc cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ nặng nề nện xuống người lão Cửu.
Khóe miệng lão Cửu tràn máu tươi, hơi thở võ thuật trên người dần tan biến, ánh mắt cũng tan rã, nhưng trước sau vẫn hướng về phía Dương Thanh.