Lời nói của Dương Thanh vô cùng khí phách.
Như một lưỡi đao sắc bén hung hăng đâm vào tim Mạnh Huy.
Mà Mạnh Xuyên ở bên cạnh đã sợ phát khiếp, đầu óc choáng váng.
Anh ta là người duy nhất trong nhà họ Mạnh từng chứng kiến Dương Thanh giết người.
Lúc này Dương Thanh đứng cách anh ta mấy chục mét.
Nếu giống như ở nhà đấu giá Mạnh Ký, chỉ cần một cây bút anh có thể lấy mạng anh ta.
“Tôi cũng muốn xem thử ở đây cậu làm gì được tôi?”
Mạnh Huy hít sâu một hơi, ánh mắt vô cùng dữ tợn.
Uy hiếp hắn ngay tại nhà họ Mạnh chính là sỉ nhục hắn.
“Solo, giết cậu ta đi!”
Mạnh Huy vung tay ra hiệu, Solo lập tức lao tới tấn công Dương Thanh.
“Thứ điếc không sợ súng, dám vô lễ với cậu Huy, hôm nay chính là ngày chết của mày!”
Solo cầm một lưỡi lê ba cạnh trong tay, vừa nói vừa xông tới trước mặt Dương Thanh.
Anh bình tĩnh nhìn lưỡi lê ba cạnh của đối phương sắp đâm vào người mình, đột nhiên giơ tay ra.
“Bốp!”
Trước ánh mắt khiếp sợ của mọi người, anh dễ dàng bắt được cổ tay của Solo.
Lưỡi lê ba cạnh chỉ cách vị trí trái tim của Dương Thanh một khoảng cực ngắn nhưng không thể tiến lên một centimet nào nữa.
Con ngươi Solo co rút lại, nét mặt kinh hãi không dám tin.
Tuy vũ khí của gã là lưỡi lê ba cạnh nhưng sức lực mới lại là thế mạnh của gã.
Tay của Dương Thanh như gọng kìm túm chặt cổ tay của Solo, khiến gã không thể nhúc nhích.
“Sao lại như vậy?”
Solo không khỏi hoảng sợ nói.
Mạnh Huy và Mạnh Xuyên đứng cách đó không xa cũng sợ ngây người.
Mạnh Huy là người xuất sắc nhất trong đời thứ ba của nhà họ Mạnh, có tư cách cạnh tranh vị trí chủ gia tộc đời kế tiếp với các chú bác.
Điều này đủ để chứng minh địa vị của hắn trong gia tộc lớn như thế nào.
Solo là vệ sĩ riêng của hắn, sao có thể là kẻ yếu ớt được?
Nhưng hiện giờ Solo đã bại trận dưới tay Dương Thanh ngay từ chiêu đầu tiên giao đấu.
“Yên tâm, mới chỉ bắt đầu thôi.
Trò hay còn ở phía sau!”
Mạnh Huy giả vờ bình tĩnh nói với Mạnh Xuyên đang run rẩy trốn sau lưng mình.
“Buông tay ra!”
Solo nghiến răng ken két, nhẫn nhịn nói ra lời khiến gã cảm thấy nhục nhã.
Nghe gã nói vậy, sắc mặt Mạnh Huy lập tức nghiêm trọng hơn hẳn.
Solo không thể thoát khỏi tay của Dương Thanh?
Giây tiếp theo, anh đá một cú thật mạnh vào ngực Solo.
“Rầm!”
Tiếng động thật lớn vang lên, Solo bị đá bay ra ngoài.
Trên ngực gã xuất hiện một vết lõm sâu.
Giây phút gã rơi xuống đất, sự sống đã không còn.
“Anh dựa vào hắn nên mới dám khiêu khích tôi sao?”
Dương Thanh nhìn sang Mạnh Huy.
Từ đầu đến giờ, anh vẫn đứng im tại chỗ, còn tên vệ sĩ Mạnh Huy luôn tự hào lại bị kết liễu trong nháy mắt.
Mặt hắn biến sắc, con ngươi co rút.
“Sao… sao lại như vậy được?”
Hắn thì thào, ánh mắt hoảng hốt không dám tin.
Solo được giao nhiệm vụ bảo vệ bên cạnh hắn chứng tỏ Solo rất mạnh, vậy mà gã không thể chịu nổi một đòn của Dương Thanh.
Rốt cuộc Dương Thanh mạnh tới cỡ nào?
Vũ Văn Bân đã cảnh cáo hắn từ trước, không được coi thường Dương Thanh.
Nếu không thể nắm chắc phần thắng thì đừng động tới Dương Thanh.
Bây giờ vệ sĩ mạnh nhất của hắn đã bị Dương Thanh tiêu diệt.
Nếu hôm nay Dương Thanh không chết, chỉ e nhà họ Mạnh sẽ gặp phiền phức rất lớn.
Mặc dù Dương Thanh đứa con bị gia tộc Vũ Văn bỏ rơi nhưng trong người vẫn mang huyết thống của bọn họ.
Nếu gia tộc Vũ Văn biết được chuyện này, chắc chắn nhà họ Mạnh sẽ bị hủy hoại.
Vậy nên Dương Thanh bắt buộc phải chết!
“Cậu không giết được tôi!”
Mạnh Huy bình tĩnh trở lại.
Như vậy đã đủ chứng minh, hắn là một nhân tài, xứng được gọi là cậu chủ của nhà họ Mạnh.
Chỉ tiếc đối thủ của hắn lại là Dương Thanh!
“Vậy sao?”
Dương Thanh cười lạnh hỏi, cất bước đi tới chỗ Mạnh Huy.
“Không muốn vợ cậu chết thì đứng lại cho tôi!”
Mạnh Huy vội vàng hét lớn.
Hắn biết Dương Thanh muốn giết hắn dễ như trở bàn tay.
Nghe vậy, anh lập tức dừng bước, vẻ mặt dần trở nên dữ tợn.
“Chỉ với câu nói này, hôm nay anh nhất định phải chết!”
Dương Thanh lạnh giọng nói.
“Ha ha!”
Mạnh Huy điên cuồng cười lớn: “Tôi phải nói câu này với cậu mới đúng!”
“Cậu tưởng tôi dám dụ cậu đến nhà họ Mạnh mà không có chuẩn bị gì khác sao?”
“Có lẽ bây giờ vợ cậu đã rơi vào tay người của tôi rồi.
Chỉ cần cậu dám tiến lên một bước, vợ cậu sẽ phải chết!”
Mạnh Huy nhe răng cười.
Hắn trời sinh đa nghi, dù tự tin tới đâu cũng không dám chủ quan với những việc liên quan đến sự tồn vong của cả gia tộc.
Để giải quyết Dương Thanh, hắn đã điều tra tất cả thông tin liên quan tới anh.
Hắn dám chắc chỉ cần dùng Tần Thanh Tâm để uy hiếp, Dương Thanh sẽ phải thỏa hiệp.
“Vậy sao? Anh đã tự tin như vậy, tôi cũng muốn xem thử người có anh có bắt được vợ tôi không?”, Dương Thanh châm chọc nói.
“Xem ra cậu không tin! Tôi sẽ bắt cậu phải cam tâm chịu thua!”
Mạnh Huy cười nói, lấy điện thoại gọi video.
Chẳng mấy chốc video trò chuyện đã được kết nối.
Hắn trực tiếp giơ màn hình ra cho Dương Thanh nhìn: “Thấy không? Vợ của cậu đang bị người của tôi