Chương 3251:
Trong mắt thành chủ Hoài Thành tràn ngập sát khí mãnh liệt, lão ta nhìn chằm chằm vào kiếm khách Ảnh Tử: “Chỉ mình ông có thể ngăn nổi tôi ư?”
Kiếm khách Ảnh Tử lạnh lùng nói: “Phải thử mới biết!”
Ông ta nói rồi cầm trường kiếm lao tới chỗ thành chủ Hoài Thành.
“Keng keng keng!”
Ngay sau đó, thành chủ Hoài Thành và kiếm khách Ảnh Tử lại giao chiến với nhau, khí thế đáng sợ lan ra bốn phía, những cao thủ có tu vi thấp còn không có cả tư cách đến gần.
Dương Thanh vẫn năm trên giường bệnh, khí thế của anh vấn liên tục tăng lên, đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
Thành chủ Hoài Thành vừa giao chiến với kiếm khách Ảnh Tử, vừa chú ý tới tình hình của Dương Thanh. Khi cảm nhận được khí thế của Dương Thanh đã đạt đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lão ta chấn động tới cực điểm.
Đương nhiên lão ta biết điều này có ý nghĩa gì.
Ban đầu Dương Thanh chỉ là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh sơ kỳ, tuy bây giờ anh chưa tỉnh lại, nhưng khí thế của anh đã lên đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, lão ta chưa bao giờ nghe về tình huống này hết.
Quan trọng là Dương Thanh còn sở hữu huyết mạch cuồng hóa, có thể khiến thực lực mạnh hơn, còn có một con dao găm linh khí, nếu anh dùng hết thủ đoạn thì càng thêm đáng sợ.
Nghĩ tới đây, thành chủ Hoài Thành càng muốn giết Dương Thanh, trên mặt lão ta tràn ngập vẻ tức giận, linh đao trong tay lão ta điên cưồng tấn công kiếm khách Ảnh Tử.
Dù sao kiếm khách Ảnh Tử cũng chỉ vừa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, còn thành chủ Hoài Thành lại là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, giữa hai người vẫn có sự chênh lệch lớn.
“Keng keng keng!”
Linh khí va vào nhau, liên
Ông ta không dám lơ là, cảnh giới của ông ta vốn kém thành chủ Hoài Thành, nếu bất cẩn thì có lẽ sẽ bị thành chủ Hoài Thành gi3t chết.
Hoài Lam chắn trước mặt Phùng Tiểu Uyển, nhìn từ xa, trên mặt hai cô gái đều có vẻ lo lắng.
“Kengl”
Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, đao của thành chủ Hoài Thành chém trúng linh kiếm của kiếm khách Ảnh Tử, đôi tay đang cầm kiếm của kiếm khách Ảnh Tử không sao chịu nổi sức mạnh này, bỗng hạ xuống. Linh đao chém thẳng vào vai kiếm khách Ảnh Tử.
“AI”
Kiếm khách Ảnh Tử hét lớn, đồn hết sức mạnh vào tay, định dùng linh kiếm để hất linh đao của thành chủ Hoài Thành ra.
Nhưng cảnh giới của ông ta vốn thấp hơn thành chủ Hoài Thành, sau khi ông ta dốc hết sức, chẳng những không đẩy được linh đao ra mà còn để linh đao ngày càng chém sâu vào vai phải của mình.
Trong mắt thành chủ Hoài Thành tràn ngập sát khí mãnh liệt, kiếm khách Ảnh Tử mới đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong mà đã dồn ép lão ta đến mức này, nếu cho kiếm khách Ảnh Tử nhiều thời gian hơn, có lẽ ngay cả lão ta cũng không phải đối thủ của kiếm khách Ảnh Tử mất.
“Giết!”
Thành chủ Hoài Thành bỗng tức giận quát, sức mạnh khủng khiếp hơn bùng nổ từ linh đao.
“Phập!”