Dương Thanh thực sự tức giận, anh vốn dĩ muốn tiêu diệt nhà họ Mạnh nhưng vì một số nguyên nhân nên anh vẫn lựa chọn tha cho nhà họ Mạnh một con đường sống.
Nhưng không ngờ nhà họ Mạnh lại không biết điều như vậy.
Nếu đã vậy thì ít nhất anh phải khiến cho Mạnh Huy phải trả giá đắt, đúng không?
"Dương Thanh, đừng xốc nổi!"
Hàn Khiếu Thiên bước nhanh lên phía trước giữ chặt Dương Thanh lại, đưa mắt ra hiệu với anh.
Dương Thanh khẽ mỉm cười lắc đầu nói: "Ông chủ Hàn, tôi rất biết ơn vì hôm nay ông có thể đến đây.
Những chuyện còn lại ông hãy giao cho tôi xử lý!"
"Anh Thanh, như vậy sao được chứ? Anh là người có ơn cứu mạng ông nội, cho nên sao em và ông nội có thể nhìn anh đi vào chỗ chết được chứ?", Hàn Phi Phi cũng lo lắng, bước nhanh lên trước nói.
Theo như Hàn Khiếu Thiên và Hàn Phi Phi thấy thì hành động của Dương Thanh chẳng khác nào đi nộp mạng.
Bọn họ đều là những nhà giàu hàng đầu tỉnh lỵ, đương nhiên biết rõ nhà họ Mạnh mạnh đến cỡ nào.
Cao thủ mặc áo choàng đen đứng sau lưng Mạnh Hồng Nghiệp rõ ràng không phải là kẻ hiền lành gì.
Từ đầu đến cuối ông ta đều đứng sau lưng Mạnh Hồng Nghiệp, chỉ cần Mạnh Hồng Nghiệp ra lệnh, đối phương sẽ giết Dương Thanh ngay lập tức.
Không chỉ mình cao thủ áo đen kia mà còn có mấy chục cao thủ khác của nhà họ Mạnh đứng quanh, lúc này cũng đang nhìn chằm chằm Dương Thanh.
Trong tình huống nguy hiểm như vậy, sao Dương Thanh có thể đụng đến Mạnh Huy được?
Lúc này Mạnh Hồng Nghiệp lạnh lùng nhìn Dương Thanh nói: "Cậu nhóc, đừng được nước làm tới, tôi bảo Mạnh Huy xin lỗi cậu hơn nữa còn bồi thường cho cậu năm mươi triệu đã là nể mặt cậu lắm rồi!"
"Tôi cũng có nghe sơ qua về việc của mẹ vợ cậu.
Bà ta chẳng qua chỉ là một người đàn bà chua ngoa, đanh đá, chắc hẳn bà ta cũng thường xuyên bắt nạt cậu nhỉ?"
"Bà ta vốn đáng chết, bây giờ bị Mạnh Huy giết chết cũng coi như giúp cậu xả giận rồi".
Mạnh Hồng Nghiệp rất hiểu rõ về Châu Ngọc Thúy, ngay cả việc bà ta thường xuyên bắt nạt Dương Thanh, lão ta cũng rõ như lòng bàn tay.
Lão ta vừa nói xong thì nhìn Mạnh Huy nói: "Mau xin lỗi!"
Mạnh Huy sao dám cãi lời? Hắn vội vàng nhìn Dương Thanh nói: "Dương Thanh, xin lỗi tôi không nên giết mẹ vợ của cậu!"
Nghe có vẻ như hắn đang nói lời xin lỗi nhưng trên mặt lại tràn ngập vẻ xem thường.
"Ha ha, đây chính là thành ý của nhà họ Mạnh các người à?"
Dương Thanh cười khẩy: "Ông chủ Mạnh, nếu ông muốn giải quyết theo cách này thì làm như thế này đi, ông giao Mạnh Huy ra đây, tôi sẽ xin lỗi ông, sẵn tiện đền cho ông một trăm triệu luôn, ông thấy thế nào?"
"Hỗn láo!"
Mạnh Hồng Nghiệp giận dữ nói: "Một mụ đàn bà nhà quê đanh đá có tư cách gì mà so sánh với dòng chính của nhà họ Mạnh chúng tôi?"
"Mạnh Huy đã xin lỗi rồi, còn về bồi thường, đền cho cậu một trăm triệu là giới hạn của tôi rồi!"
Hàn Khiếu Thiên nghe vậy cũng nổi giận: "Mạnh Hồng Nghiệp, ông thực sự cho rằng tiền có thể đổi được mạng người sao? Nếu ông muốn làm như vậy thì đừng trách tôi không khách sáo!"
"Phi Phi, thông báo cho tất cả mọi người biết, bắt đầu từ bây giờ nhà họ Hàn chính thức khai chiến với nhà họ Mạnh!"
Hàn Phi Phi lập tức trả lời: "Dạ!"
Cô ta vừa nói xong lập tức gọi điện thoại: "Ông chủ ra lệnh, nhà họ Hàn chính thức khai chiến với nhà họ Mạnh!"
Ai cũng không ngờ Hàn Khiếu Thiên lại hung hăng như vậy, nói khai chiến là lập tức khai chiến.
Rõ ràng Mạnh Hồng Nghiệp cũng bất ngờ nhưng việc đã đến nước này lão ta cũng không còn lựa chọn nào khác.
Nếu lúc này lão ta nhịn nhục thì từ đây về sau, nhà họ Mạnh sẽ không thể ngẩng đầu trước mặt nhà họ Hàn được.
"Lão già, nếu ông muốn khai chiến vậy nhà họ Mạnh sẽ tiếp tới cùng!"
Mạnh Hồng Nghiệp giận dữ nói: "Dặn dò mọi người, chuẩn bị tiếp chiến!"
"Dạ!"
Nhà họ Mạnh cũng bắt đầu chuẩn bị.
Thoáng chốc, bên trong trang viên rộng lớn của nhà họ Mạnh rơi vào trạng thái giương cung bạt kiếm.
Đương nhiên, cái gọi là khai chiến không phải chỉ là ẩu đả, mà là sự giao chiến về mọi mặt giữa hai dòng tộc lớn.
Nhà họ Hàn và nhà họ Mạnh đều có sản nghiệp khổng lồ ở tỉnh lỵ.
Một khi khai chiến thì toàn bộ thị trường của tỉnh lỵ sẽ xảy ra sóng to gió lớn.
Dương Thanh ảo não lắc đầu.
Anh thực sự không ngờ Hàn Khiếu Thiên sẽ ra mặt vì anh, càng không ngờ Hàn Khiếu Thiên lại vì anh mà khai chiến với nhà họ Mạnh.
Anh cảm nhận được tính cách có ơn phải trả của đàn ông biên giới phía Bắc từ trên người Hàn Khiếu Thiên.
E là anh có nói thêm nữa, Hàn Khiếu Thiên cũng sẽ không đổi ý.
"Nhà họ Trần ở Châu Thành khai chiến với nhà họ Mạnh!"
"Nhà họ Quan ở Giang Hải khai chiến với nhà họ Mạnh!".
Truyện Xuyên Nhanh
"Tòa Thành Vương Giả ở Giang Hải khai chiến với nhà họ Mạnh!"
Sau khi Hàn Khiếu Thiên nói xong, tiếp lời ông cụ là Trần Hưng Hải và Quan Tuyết Tùng, còn có Vương Cường cũng lần lượt nói theo, đồng thời bọn họ còn gọi điện thoại thông báo chuyện này.
Lần đầu tiên Mạnh Hồng Nghiệp cảm thấy bực bội như vậy.
Lão ta bị các gia tộc của Châu Thành và Giang Hải tới tận nhà áp bức, thậm chí là khai chiến!
"Nếu đã khai chiến vậy các người cũng đừng hòng bước ra khỏi cửa nhà họ Mạnh!"
Dù sao Mạnh Hồng Nghiệp cũng là người nắm quyền của một trong ba gia tộc lớn nhất ở tỉnh lỵ, nếu mọi người đã hoàn toàn trở mặt vậy thì tuyệt đối không nên cho kẻ thù có cơ hội.
Lão ta lập tức hành động!
"Tất cả mọi người nghe lệnh, hãy khiến cho tất cả những người không thuộc về nhà họ Mạnh ở lại đây mãi mãi!"
Mạnh Hồng Nghiệp phất tay ra lệnh, mấy mươi cao thủ áo đen lập tức xông tới đám người Dương Thanh.
"Đánh!"
"Đánh!"
...
Hàn Khiếu Thiên cũng không đến một mình, ông cụ dẫn theo một số cao thủ hàng đầu của gia tộc.
Tất