Chiến Thần Ở Rể

Chương 3393


trước sau

Chương 3393

Ngày hôm sau, sáng sớm, Dương Thanh lái xe đi đón Hạ Hà.

Khi anh gặp Hạ Hà, mắt Hạ Hà vần hơi sưng, quầng thâm cũng đậm, rõ ràng đêm qua ngủ không ngon giấc.

“Hạ Hà, chào buổi sáng! Chäc cô chưa ăn sáng nhỉ? Để tôi đưa cô đi”.

Dương Thanh nhìn Hạ Hà, cười nói.

Hạ Hà thản nhiên nói: “Không cần, đưa tôi đến chỗ đoàn làm phim mà tôi sẽ quay đi”.

Nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Hạ Hà, Dương Thanh cười khổ, lập tức nghiêm nghị nói: “Hạ Hà, hôm qua tôi không đúng, nói sai rồi, cô rộng lượng bỏ qua cho tôi lần này được không?”

Hạ Hà có ân tình rất lớn với Tiêu Tiêu, Dương Thanh vẫn luôn khắc ghi ân tình này, tuy anh đã giúp Hạ Hà rất nhiều, nhưng trong lòng anh, Hạ Hà là ân nhân của Tiêu Tiêu, đáng để anh tốt với cô ta cả đời.

Trong lòng anh, Hạ Hà là một người bạn vô cùng quan trọng, anh không muốn mất người bạn này.

Nhìn dáng vẻ chân thành của Dương Thanh, Hạ Hà bỗng thấy mềm lòng, đêm qua cô ta ngủ không ngon, đã quyết tâm sau khi quay quảng cáo giúp tập đoàn Nhạn Thanh hôm nay xong, cô †a sẽ không dính dáng gì đến Dương Thanh nữa.

Hơn nữa cô ta còn quyết định, từ hôm nay trở đi, cô ta sẽ coi Dương Thanh như người xa lạ.

Nhưng bây giờ, sau khi gặp Dương Thanh, cô †a lại mềm lòng, không sao quyết tâm nổi.

Hạ Hà bồng không biết phải nói gì, một lúc lâu sau mới nói: “Tôi bỗng thấy hơi đói, đưa tôi đi ăn sáng đi!”

Tuy Hạ Hà không nói sẽ tha thứ cho Dương Thanh, nhưng câu nói này đã cho thấy thái độ của cô ta rồi. Dương Thanh lập tức mừng rỡ, vội cười nói: “Được được, bây giờ tôi sẽ đưa cô đi ăn sáng ngay!”

Xe nhanh chóng dừng trước một quán ăn

sáng trông rất bình thường, quán không lớn nhưng bên trong đã kín người.

Dương Thanh cười nói: “Đồ ăn sáng của quán này rất ngon, tuy quán hơi nhỏ nhưng hương vị rất tuyệt, rất giống đồ ăn ở nhà, sau khi cô nếm thử, chắc chắn sẽ thích thôi”.

“Hôm nay chúng ta đến muộn đấy, chứ nếu tới sớm hơn nửa tiếng, có lẽ còn phải xếp hàng một lúc lâu”.

Trong lúc họ nói chuyện, vừa hay có người ăn sáng xong, Dương Thanh vội kéo Hạ Hà “cướp”

một cái bàn.

Dương Thạnh đưa thực đơn trên bàn cho Hạ Hà, cười nói: “Cô xem xem, đây là thực đơn bữa sáng, cô muốn ăn gì để tôi đi gọi”.

Hạ Hà cũng đi lên từ cái nghèo, không hề chê hoàn cảnh ở đây, cô ta gọi hai cái bánh bao và một cốc trà sữa.

Dương Thanh nhanh chóng bưng bữa sáng tới, đặt cốc trà sữa lớn trước mặt Hạ Hà, cười nói: “Trà sữa ở đây được pha từ hồng trà và sữa bò, không hề có phụ gia, có thể thêm đường hoặc muối”.

Hạ Hà bưng trà sữa lên, nhấp một ngụm rồi khen: “Đúng là rất ngon, dễ uống lắm”.

Cô ta nói rồi căn một miếng bánh bao, vừa cắn xong, nước thịt từ bánh bao lập tức ứa ra khắp khoang miệng.

Hạ Hà lập tức thèm ăn hơn hẳn, nhanh chóng giải quyết xong hai cái bánh bao mà vẫn chưa thỏa mãn lãm: “Hình như tôi có thể ăn thêm hai cái nữa, nhưng không được, tôi phải bóp miệng lại thôi”.

Dương Thanh cười nói: “Muốn ăn thì cứ ăn đi, chỉ cần không ảnh hưởng đến sức khỏe của cô là được, để tôi mua cho cô hai cái bánh bao nữa”.

Anh nói rồi đứng lên.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện