Chiến Thần Ở Rể

Chương 3402


trước sau

Chương 3402

Đỉnh Văn Trác chính là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh sơ kỳ, nếu tung ra một chiêu dốc toàn lực thì cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh làm sao chống đỡ nổi?

Nhưng thật bất ngờ là Dương Thanh đã chặn được, không chỉ có thế, anh chỉ dùng hai ngón tay đã chặn được một đòn toàn lực của Đinh Văn Trác.

Đỉnh Văn Trác trợn trừng mắt, cảm giác như cổ tay mình đang bị một cái kìm sắt kẹp chặt, ông ta nỗ lực giãy ra nhưng không sao thoát được.

“Ai có thể cho tôi biết vừa rồi xảy ra chuyện gì không? Vì sao một chiêu toàn lực của Đỉnh Văn Trác lại bị hai ngón tay của Dương Thanh chặn đứng chứ?”

“Chẳng lẽ Định Văn Trác đột nhiên thu sức à?

Dù sao ông ta cũng là tiền bối, hay ông ta lo răng nếu tùy tiện ra tay tàn nhẫn với một bề dưới thì sẽ tổn hại đến thanh danh của ông ta?”

“Có lẽ vậy! Bằng không, Dương Thanh chỉ có thực lực Siêu Phàm Ngũ Cảnh thì làm sao có thể chặn đứng chiêu tấn công của Đinh Văn Trác chỉ bằng hai ngón tay? Chắc chắn Đinh Văn Trác nể tình nên nương tay rồi”.

Các cao thủ khắp nơi bắt đầu xôn xao bàn tán khắp phòng tiệc.

Đỉnh Văn Trác đã đỏ bừng mặt, ông ta hùng hổ tấn công Dương Thanh, kết quả là, dù ông ta đã dồn toàn lực, chuẩn bị gi3t chết Dương Thanh trong nháy mắt rồi, nào ngờ một đòn mạnh nhất của mình lại bị Dương Thanh nhẹ nhàng chặn đứng chỉ bằng hai ngón tay.

Ông ta là người thừa kế của nhà họ Đinh, một trong năm gia tộc lớn đến từ phía Bắc, vậy mà lại thua dưới tay một tên oắt con, nếu chuyện ngày hôm nay bị truyền ra ngoài thì mặt mũi ông ta biết để đâu?

Mặc dù không cam lòng nhưng Đinh Văn Trác chỉ còn cách nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Buông tay rai”

Một câu “Buông

tay ra!” đã khiến đám người | đang mải mê bàn tán ầm ï phải lập tức ngậm miệng lại, căn phòng rộng thênh thang rơi vào tĩnh lặng, tất cả đều dại mặt ra.

Vậy có nghĩa là, không phải Đinh Văn Trác nương tay mà là ông ta không cách nào thoát khỏi hai ngón tay của Dương Thanh à?

Nghĩ tới đó, tất cả mọi người đều vô thức hít sâu một hơi, chẳng lẽ cảnh giới võ thuật hiện giờ của Dương Thanh đã vượt trên cả Siêu Phàm Lục Cảnh sơ kỳ rồi sao?

Bởi nếu không phải thì vì sao Định Văn Trác, một cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh sơ kỳ, lại không thể thoát khỏi ngón tay anh?

Dương Thanh vấn lặng im nãy giờ bỗng nhìn về phía Đinh Văn Trác, lạnh lùng hỏi: “Chỉ vì tôi ngồi ở vị trí này nên ông định lấy mạng tôi à?”

Dĩ nhiên Dương Thanh cũng đã cảm nhận được, vừa rồi Đinh Văn Trác đã dốc toàn lực, muốn gi3t chết anh.

Đỉnh Văn Trác căn chặt răng, ánh mắt ghim chặt vào Dương Thanh, gắn giọng: “Tôi đến từ nhà họ Đinh, một trong năm gia tộc lớn của phía Bắc, cậu biết sau lưng nhà họ Đinh là gia tộc nào không?”

Dương Thanh cười lạnh một tiếng: “Rõ ràng sống chết của ông đang nằm trong tay tôi mà còn dám lớn lối với tôi như vậy, đã thế, tôi cũng không cần nhiều lời vô ích với ông làm gì”.

Dứt lời, anh đồn sức vào hai ngón tay đang kẹp chặt cổ tay Đinh Văn Trác.

Chỉ một chớp mắt, Đinh Văn Trác cảm nhận được xương cốt nơi cổ tay mình đang vỡ vụn ra.

“A”

Ông ta không nhịn nổi phải la thảm một tiếng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện