Đối mặt với sự uy hiếp của Mạnh Hồng Nghiệp, Trần Hưng Hải vẫn rất bình tĩnh.
Mọi người muốn xem chủ của gia tộc mới nổi có thực lực gần bằng ba gia tộc đứng đầu tỉnh lỵ sẽ làm thế nào.
Dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, Trần Hưng Hải ung dung đứng dậy, híp mắt hỏi Mạnh Hồng Nghiệp: “Ông đang uy hiếp tôi sao?”
Giọng nói của lão ta ẩn chứa sát khí mãnh liệt.
Mạnh Hồng Nghiệp nhíu mày nhìn chằm chằm Trần Hưng Hải: “Ông nghĩ là uy hiếp thì cứ cho là vậy đi!”
Uỳnh!
Tất cả đều im bặt!
Chủ của hai gia tộc hàng đầu đã trở mặt với nhau.
Mặc dù thực lực của nhà họ Trần không bằng nhà họ Mạnh nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Nếu hai nhà thật sự khai chiến, kết cục của ai cũng không tốt, thậm chí còn có khả năng bị gia tộc khác thay thế.
“Vậy tôi cũng khuyên ông chủ Mạnh một câu, nhà họ Quan là gia tộc anh em thân thiết của nhà họ Trần chúng tôi.
Ai dám động vào nhà họ Quan chính là kẻ thù của nhà họ Trần!”
Trần Hưng Hải híp mắt nói.
Người của các gia tộc khác đều sợ ngây người.
Ai cũng cảm thấy có gì đó sai sai.
Bình thường hai nhà này không thể trở mặt vào tình huống quan trọng như vậy được.
Nơi đây tập trung toàn bộ các gia tộc lớn của tỉnh Giang Bình, lời đã nói ra thì sẽ phải làm cho bằng được, nếu không sao còn mặt mũi lăn lộn ở tỉnh Giang Bình nữa?
“Đây là hội giao lưu do nhà họ Mạnh chúng tôi tổ chức.
Kẻ nào muốn gây sự sẽ bị đuổi ra ngoài!”
Mạnh Hồng Nghiệp vung tay ra lệnh: “Đuổi hết người nhà họ Quan và nhà họ Trần ra ngoài cho tôi! Ai dám phản kháng, giết không tha!”
“Vâng!”
Mấy chục cao thủ nhà họ Mạnh đồng thanh đáp, tiếng hô vang vọng khắp sảnh.
Hiện giờ ai cũng ngơ ngác thầm nghĩ, thực sự muốn khai chiến sao?
Hội giao lưu này do nhà họ Mạnh tổ chức nên bảo vệ đều là người của bọn họ.
Nếu chỉ có nhà họ Quan và nhà họ Trần ra mặt, chỉ e không thể ngăn nổi nhà họ Mạnh.
“Mạnh Hồng Nghiệp, ông thực sự tưởng nhà họ Mạnh các ông có thể một tay che trời sao?”
Đúng lúc này lại có thêm một người bước ra, vẻ mặt tức giận nhìn Mạnh Hồng Nghiệp.
“Chủ nhà họ Hàn trong ba gia tộc đứng đầu tỉnh lỵ, Hàn Khiếu Thiên!”
Có người bật thốt lên.
“Trời má! Ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?”
“Đây là hội giao lưu à? Sao tôi thấy giống chiến trường vậy?”
“Nếu chỉ có nhà họ Trần và nhà họ Quan, có lẽ sẽ không làm nên trò trống gì.
Nhưng bây giờ lại thêm nhà họ Hàn, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu!”
“Có thêm nhà họ Hàn thì đã sao? Đừng quên hội giao lưu này do nhà họ Mạnh tổ chức!”
Hàn Khiếu Thiên ra mặt khiến mọi người dậy sóng.
Nhưng phần lớn đều cảm thấy lo lắng.
Hai thế lực khổng lồ của tỉnh Giang Bình đối đầu, chưa chắc đã là chuyện tốt.
Nếu bọn họ phải lựa chọn, dù đứng ở phe nào cũng sẽ phải đắc tội phe còn lại.
“Hàn Khiếu Thiên, ông cũng muốn nhúng tay vào sao?”
Mạnh Hồng Nghiệp nổi giận gầm lên, đáy mắt lại nổi lên vẻ đắc ý.
Hôm nay lão ta vốn không định tổ chức hội giao lưu bình thường mà muốn làm lớn chuyện.
Sau lưng lão ta còn một trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô chống đỡ, nếu lão ta không kiểm soát được thì chắc chắn nhà họ Hoàng sẽ ra mặt.
Hiện giờ lão ta phải dụ được Dương Thanh ra.
Giúp Hoàng Chung trả thù cũng là một chuyện lớn.
Nghĩ vậy, Mạnh Hồng Nghiệp liếc mắt nhìn Dương Thanh.
Hiện giờ trông anh bình thản cứ như hết thảy không liên quan gì tới mình.
“Lão già, ông biết rõ tại sao nhà họ Mạnh các ông đoạt được quyền tổ chức hội giao lưu lần này”.
“Đè đầu cưỡi cổ nhà họ Phùng chưa đủ, còn định bắt nạt cả nhà họ Quan và nhà họ Trần sao?”
“Nếu ông thích bắt nạt người khác như vậy, không biết ông có dám bắt nạt Hàn Khiếu Thiên tôi không?”
Hàn Khiếu Thiên tức giận quát.
Ông cụ vốn căm ghét cái ác, cũng biết rõ quan hệ của Dương Thanh với hai nhà Quan, Trần.
Lần trước không chỉ có nhà họ Trần và nhà họ Quan xông vào nhà họ Mạnh, mà còn có nhà họ Hàn.
Hiện giờ, Mạnh Hồng Nghiệp trắng trợn nhằm vào nhà họ Quan, rõ ràng chính là khiêu khích Dương Thanh.
Có lẽ người khác không biết nhưng ông cụ lại biết rõ nhà họ Quan là trợ thủ đắc lực của Dương Thanh.
Chỉ khi động tới nhà họ Quan mới có thể ép Dương Thanh ra mặt.
“Hàn Khiếu Thiên, ông đừng nói khó nghe như vậy.
Tôi không hề muốn bắt nạt gia tộc nào hết”.
Mạnh