"Cậu Thanh yên tâm, sau tối nay tôi sẽ khiến nhà họ Dương hoàn toàn biến mất khỏi Giang Bình!"
Phùng Toàn vội vàng cam đoan, hai mắt rét lạnh nhìn Phùng Kế Tông và Dương Liễu đang run như cầy sấy: "Xúc phạm người đứng đầu tỉnh Giang Bình là tội chết!"
"Lôi đi!"
Phùng Toàn lạnh lùng quát.
Mấy gã đàn ông vạm vỡ mà ông ta dẫn theo lập tức xông tới lôi hai người Phùng Kế Tông và Dương Liễu đang xụi lơ trên mặt đất ra khỏi tiệm cơm.
Mọi người có mặt đều khiếp sợ, nhất là câu nói kia của Phùng Toàn.
Ai cũng biết Phùng Kế Tông và Dương Liễu sẽ không qua khỏi đêm nay.
"Chúng ta đi thôi!"
Dương Thanh nhìn Tần Y, dịu dàng nói.
Tần Y giống như con rối bước lẽo đẽo theo anh rời đi.
"Tạm biệt cậu Thanh!"
“Tạm biệt cậu Thanh!"
...
Phùng Toàn dẫn theo người nhà họ Phùng chào tạm biệt Dương Thanh.
Tiếng hô vang dội như sóng biển, càn quét khắp phố ẩm thực.
Đến khi lên xe, Tần Y mới lấy lại tinh thần, ánh mắt phức tạp nhìn người đàn ông ngồi trên ghế lái, trầm giọng nói: "Anh rể, rốt cuộc trong hội giao lưu ở khách sạn Trung Châu hôm nay đã xảy ra chuyện gì?"
Cô ta biết, người nhà họ Phùng cung kính như vậy chắc chắn là vì trong buổi giao lưu đã xảy ra chuyện lớn gì đó.
Dương Thành khẽ cười, dịu dàng nhìn cô gái bên cạnh: "Dù có xảy ra chuyện gì anh cũng vẫn là anh trai của em, không phải sao?"
Tần Y nghe vậy, không khỏi hốt hoảng.
Sau một hồi sững sờ, vẻ uể oải trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần kia đột nhiên biến mất.
Cô ta nở nụ cười rạng rỡ nói: "Đúng vậy, cho dù thế nào em cũng chỉ cần biết anh là anh trai của em là đủ rồi!"
Khóe miệng Dương Thanh hơi nhếch lên, lái xe đưa Tần Y rời khỏi tỉnh lỵ.
Cùng lúc đó, tại nhà họ Phùng ở thành phố Kim Hà.
Trong một căn biệt thự độc lập của trang viên sang trọng ở ngoại ô phía Đông, một ông già đang ngồi trên chiếc ghế sofa gỗ đặc cao cấp.
Lão ta chính là ông chủ nhà họ Dương đã bị hủy diệt ở Châu Thành, Dương Hướng Minh.
Trước mặt Dương Hướng Minh có một người đang đứng.
"Chắc giờ này hội giao lưu đã kết thúc rồi bố nhỉ?"
Người đàn ông trung niên chờ mong nói.
Dương Hướng Minh nhìn đồng hồ: "Chắc là kết thúc rồi!"
"Lần này nhà họ Phùng đã giao lại quyền tổ chức hội giao lưu cho nhà họ Mạnh, chắc chắn bọn họ sẽ được nhà họ Mạnh hết lòng nâng đỡ".
"Có lẽ chẳng bao lâu nữa nhà họ Phùng sẽ gia nhập tỉnh lỵ.
Nói không chừng vài năm sau trong số các gia tộc hàng đầu tỉnh lỵ sẽ có thêm một nhà họ Phùng!"
Người đàn ông trung niên phấn khích nói.
Ông ta tên là Dương Chí Quân, con trai cả của Dương Hướng Minh, cũng là bố của Dương Uy và Dương Liễu.
Dương Hướng Minh cũng rất vui mừng, cười nói: "Không sai! Chắc chắn nhà họ Phùng sẽ được gia nhập tỉnh lỵ, đến lúc đó nhà họ Dương chúng