“Hàn Khiếu Thiên, ông đừng có nói xàm! Từ bao giờ nhà họ Chu cần một thằng nhóc miệng còn hôi sữa cứu giúp? Cho dù ngày đó cậu ta không xuất hiện, nhà họ Chu cũng có cao thủ khác đấu lại người của Hiệp hội Võ thuật”.
Chu Quảng Chí thẹn quá hóa giận.
Bị Hàn Khiếu Thiên công khai nói ra chân tướng ngày hôm đó, đương nhiên lão ta sẽ không thừa nhận, nếu không chẳng phải nhà họ Chu thua kém nhà họ Hàn rồi sao?
“Mọi người đều có mắt nhìn, ông biện minh thế nào cũng chẳng sao.
Đợi đến khi cậu Thanh giành chiến thắng trong hội võ hôm nay, mọi người sẽ biết tôi nói thật hay giả!”
Hàn Khiếu Thiên cười lạnh đáp.
Ông cụ hoàn toàn tin tưởng Dương Thanh.
“Các người nói nhảm nhiều quá!”
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên ngồi chính giữa khu vực của Hiệp hội Võ thuật mất kiên nhẫn quát.
Ông ta chính là Ngưu Căn Huy.
Trương Hằng bị Dương Thanh lấy mạng ở nhà họ Chu chính là đệ tử giỏi nhất của ông ta.
Giọng nói của ông ta vang vọng như sấm rền.
Dứt lời, ông ta đứng dậy đi thẳng tới sàn đấu.
Thời gian bắt đầu hội võ cũng đã tới.
Ngưu Căn Huy đứng cạnh sàn đấu, bám vào dây thường quây xung quanh, dùng sức kéo một phát.
Ngay sau đó, ông ta mượn lực đàn hồi từ dây thừng, tung người nhảy lên cao.
“Uỳnh!”
Ngưu Căn Huy vững vàng đáp xuống đất.
Nền nhà dưới chân ông ta lập tức vỡ nát, bụi bay mù mịt.
Cảnh tượng này khiến mọi người đều sợ ngây người.
“Đây… đây còn là người sao?”
“Nhảy cao tới năm, sáu mét, giẫm một cái khiến nền nhà vỡ nát!”
“Nếu bị ông ta giẫm một cái, có lẽ người cũng phải chết!”
Ai nấy kinh hãi cảm thán, ánh mắt ngập tràn sợ hãi.
Hiện giờ, các gia tộc đã mời cao thủ tới để thi đấu đều im bặt.
Cao thủ mạnh như vậy đã vượt sức tưởng tượng của bọn họ.
Bây giờ cho người lên đấu đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết!
“Nào, để tôi xem thử cao thủ của Giang Bình và Nam Dương mạnh tới đâu!”
Ngưu Căn Huy lạnh lùng nhìn xung quanh, hung dữ nói.
Người nào bị ông ta nhìn tới đều cúi gằm mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt ông ta.
“Hội võ này tổ chức ở tỉnh Giang Bình, vậy thì mời cao thủ của Giang Bình đấu trước đi!”
Chu Quảng Chí nhìn sang Hàn Khiếu Thiên.
Lão ta tưởng mời được chưởng môn Long của đạo quán Long Hổ là có thể nắm chắc phần thắng.
Nào ngờ vừa nãy chưởng môn Long lại nói đối thủ rất mạnh, ông ta cũng không dám chắc.
Lúc này Chu Quảng Chí chỉ mong Giang Bình phái người ra trước để tiêu hao sức lực của Ngưu Căn Huy rồi mới để chưởng môn Long thi đấu.
Hàn Khiếu Thiên lạnh lùng nhìn lão ta rồi