Giá khởi điểm là 100 triệu, giờ đã tăng 15 lần, một khi thành công, khoản tiền hoa hồng mà ông ta nhận được sẽ rất khá khẩm.
“Ranh con, chẳng phải cô vừa chê tôi nghèo à? Giờ ai dám tranh với tôi nữa?”
Hoàng Chính ra vẻ bình tĩnh, cười híp mắt.
Diệp Tiêu Điệp cũng cười: “Dù sao chú Chính cũng là người thừa kế của nhà họ Chính, cháu chỉ nói chơi thôi, sao chú nghèo được chứ?”
“Cô có ý gì?”
Hoàng Chính cảm thấy rất không ổn, mỉa mai: “Sao thế? Cô định bỏ cuộc ư? Hay cô đang nhận thua với nhà họ Hoàng thay mặt nhà họ Diệp thế?”
“Chú Chính, chẳng giấu gì chú, đừng nói là một tỷ rưỡi, ngay cả mười triệu cháu cũng không có đâu, cháu nghèo rớt mồng tơi mà!”
“Cháu chỉ nói cho vui thôi, chứ đâu dám tranh miếng đất này với chú Chính chứ?”
“Cháu chỉ là một cô gái yếu đuối, chẳng là gì ở nhà họ Diệp, sao có thể thay mặt nhà họ Diệp được?”
“Nếu chú Chính thực sự muốn phân cao thấp với nhà họ Diệp, chú nên tìm bố cháu thì hơn! Nếu đấu với cháu, chẳng phải chú đang tự hạ thấp thân phận à?”
Diệp Tiêu Điệp cười tươi roi rói, rất đắc ý khi thực hiện được âm mưu.
Lần này Hoàng Chính hoàn toàn ngơ ngác.
Ông ta đến đây để cạnh tranh với Dương Thanh, định mượn buổi đấu giá này để ép anh chịu thua, nhưng Diệp Tiêu Điệp đã đỡ được chiêu này của ông ta.
Còn bẫy ngược lại ông ta nữa!
Nếu chuyện ông ta thua con cháu nhà họ Diệp đến tai gia tộc, hơn nữa đó còn là một đứa con gái, sao ông ta dám ngẩng mặt lên đây?
Hoàng Chung phải quỳ trước đám đông, đã bị đuổi khỏi vị trí người thừa kế rồi.
Do đó có thể thấy nhà họ Hoàng coi trọng thể diện tới mức nào.
Bây giờ ông ta thua một cô gái nhà họ Diệp, sao nhà họ Hoàng có thể tha cho ông ta chứ?
Quan trọng là ông ta vốn không có một tỷ rưỡi.
Nếu không ai tham gia đấu giá nữa, ông ta sẽ rất mất mặt, không có tiền mua đất thì nên làm gì đây?
“Chú Chính, hình như sắc mặt chú hơi khó coi, hay chú ốm rồi?”
Diệp Tiêu Điệp giả vờ kinh ngạc, tựa như một ma nữ tinh quái, sau đó cô ta lắc đầu luôn rồi lẩm bẩm: “Không thể nào, vừa nãy chú Chính vẫn khỏe mà, sao lại ốm nhanh thế chứ?”
“Nếu không ốm, sao sắc mặt chú Chính lại khó coi thế này?”
“Ồ! Chú Chính, hình như sắc mặt chú ngày càng tệ hơn, rốt cuộc chú