Dương Thanh vội vàng phủ nhận: “Sao có thể như vậy được? Anh là một người đàn ông, cô ta có thể làm gì được anh?”
“Anh rể chột dạ rồi!”, Tần Y nhìn thẳng vào mắt Dương Thanh.
Dương Thanh thầm kinh hãi, nhưng anh không thể nói cho Tần Y biết mình và Tô San ở cùng một phòng khách sạn suốt cả đêm.
Với tính cách của Tần Y nhất định sẽ xông tới nhà họ Tô tát vào mặt Tô San.
Đến lúc đó mọi chuyện vỡ lở ra, Tần Thanh Tâm bị kẹp ở giữa sẽ đau lòng nhất.
“Được rồi, em đừng đoán mò nữa.
Anh với cô ta thực sự không có gì hết”.
Dương Thanh nói: “Vì anh từng tiếp xúc vài lần với nhà họ Tô, có ấn tượng không tốt lắm.
Có thể là giận cá chém thớt nên anh cũng không thích Tô San”.
“Chắc em cũng biết hiện giờ ở Giang Bình, ba nhà Hàn, Quan, Tô lớn nhất.
Nhà họ Hàn và nhà họ Quan đều đã quyết định theo anh tới Yến Đô”.
“Nhà họ Tô cũng muốn nhưng bị anh từ chối”.
Nghe Dương Thanh nói thế, Tần Y không nghi ngờ nữa, chỉ là không muốn thể hiện ra ngoài.
“Hứ! Đàn ông các anh đều như nhau, đứng núi này trông núi nọ.
Anh với ả đàn bà kia không có gì thì thôi.
Nếu để em thấy hai người thân mật nữa, em sẽ không tha cho anh đâu”, Tần Y hung dữ dọa nạt.
Dương Thanh bất lực nói: “Em dùng chữ “lại” này không ổn”.
Tần Y cười lạnh: “Đừng quên lúc ở hội võ hai tỉnh Giang Bình và Nam Dương, em đã tận mắt nhìn thấy ả trà xanh kia kéo tay anh.
Lúc đó hai người thân thiết lắm đấy!”
Dương Thanh đột nhiên muốn tự vả một cái, vội vàng đứng dậy nói: “Được rồi, anh không nói với em nữa.
Chị em phần cơm cho em đấy, mau đi ăn đi”.
Dứt lời, anh hốt hoảng chạy mất dép.
Sau khi Dương Thanh rời đi, Tần Y không nhịn được cười phá lên.
Dương Thanh về phòng, Tần Thanh Tâm vội vàng hỏi: “Anh khuyên Y Y thế nào rồi?”
“Em ấy vẫn ghét Tô San lắm”.
Dương Thanh đáp.
Sắc mặt Tần Thanh Tâm trở nên tái nhợt.
Một bên là em gái ruột, một bên là bạn thân nhất, dù là ai cô cũng không nỡ từ bỏ.
“Em cũng đừng suy nghĩ quá nhiều.
Y Y không thích Tô San thì đừng cho họ gặp nhau là được, không cần phải tự kẹp mình vào giữa”.
Dương Thanh an ủi: “Em đâu thể vì chơi thân với ai mà buộc người đó cũng phải trở thành chị em tốt với mình?”
Anh vốn muốn thuyết phục Tần Thanh Tâm tránh xa Tô San một chút, nhưng Tần Y ghét Tô San đã khiến cô rất khó chịu.
Nếu anh cũng ghét bỏ Tô San, cô sẽ càng đau lòng.
Sáng hôm sau, người nên đi làm vẫn đi làm, nên đi học vẫn đi học.
Dương Thanh cũng tới tập đoàn Nhạn Thanh.
Tần Đại Dũng đã bàn giao hết công việc