Lê Trí bình tĩnh ngồi nhìn Lê Triết, cười híp mắt nói: “Lê Triết, anh nói nhảm nhiều như vậy làm gì? Bây giờ anh còn tư cách tranh với tôi sao?”
“Giỏi! Giỏi lắm!”
Lê Triết nghiến răng nghiến lợi nói: “Cậu muốn cục diện rối rắm này hả? Tôi sẽ cho cậu!”
Dứt lời, Lê Triết quay lưng rời đi.
“Lê Triết đi rồi.
Tôi tuyên bố từ nay trở đi, tôi chính là chủ gia tộc mới của nhà họ Lê, mọi người không có ý kiến gì chứ?”
Lê Trí cười đứng dậy, nhìn mọi người xung quanh.
“Chúc mừng chủ gia tộc!”
“Chúc mừng chủ gia tộc!”
…
Đám dòng chính nhà họ Lê rối rít chúc mừng.
Lê Trí vui tới mức mặt sắp nở hoa.
Cùng lúc đó Lê Triết rời khỏi phòng họp gia tộc, tức giận nói: “Dương Thanh, tôi không tha cho cậu đâu.
Cứ chờ đấy!”
“Ông là Lê Triết phải không?”
Bỗng một giọng nói bình thản vang lên.
Lê Triết vừa trờ về phòng mình giật mình hoảng sợ, đứng bật dậy quay đầu nhìn người đàn ông cao lớn.
“Các cậu là ai?”
Lê Triết nổi giận chất vấn.
Người đàn ông cao lớn kia ăn mặc rất xa hoa, sau lưng có hai người trung niên mặc áo vải.
Hai người trung niên rất mờ nhạt, Lê Triết có cảm giác như bọn họ đang hòa làm một với không khí.
Đương nhiên là không phải, chỉ có thể là vì thực lực của đối phương quá mạnh.
“Tôi họ Tiết!”
Người đàn ông cao lớn đáp lại ba chữ.
Lê Triết nghĩ tới gì đó, lập tức hoảng hốt hỏi: “Ông là Tam vương tử của Vương tộc họ Tiết, Tiết Nguyên Bá sao?”
Lê Triết là chủ nhà họ Lê, đương nhiên biết về Vương tộc.
Người trung niên trước mắt ăn mặc rất sang trọng, chắc chắn là một người có địa vị cao.
Trong Vương tộc nhà họ Tiết chỉ có một người giữ địa vị cao lại có thể hình cao lớn như vậy, chính là Tam vương tử được Tiết Vương yêu quý nhất Tiết Nguyên Bá.
Tiết Nguyên Bá khẽ gật đầu, cười híp mắt nói: “Bây giờ tôi cho ông một cơ hội, phải xem ông có muốn hay không”.
Lê Triết