*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong một trận đại chiến chống địch, mười người bị thương không thể nào hồi phục trở lại và không thể tiếp tục ra chiến trường.
Vốn tưởng rằng, vận mệnh của bọn họ sau khi giải ngũ là lẳng lặng sống một cuộc sống bình thường.
Nhưng,
Khi bọn họ gặp được Thần Soái, vận mệnh của cuộc đời họ đã rẽ sang một hướng khác.
Thần Soái đã giao cho họ một thân phận mới: Gián điệp Bắc Cương!
Họ dùng thân phận lính giải ngũ, đến Đông Sa để chăm chỉ làm việc.
Nhiệm vụ quan trọng mà Thần Soái giao cho bọn họ.
Chính là điều tra tham nhũng trong chính quyền nơi đây, tóm được băng nhóm tội phạm do Nhâm Tuần phủ cầm đầu, được quan chức và giới hắc đạo bảo vệ.
Mười anh em bọn họ bắt đầu từ những người trông cửa nho nhỏ, thành công đột nhập vào băng nhóm tội phạm này.
Và bằng thực lực của mình, họ đã từng bước vươn lên, đến nay, mười anh em bọn họ đã trở thành những thành viên chủ chốt của băng nhóm tội phạm.
Đặc biệt là Đầu Vuốt Keo đã trở thành thủ lĩnh của băng nhóm này.
Để không làm người khác nghi ngờ về thân phận của bọn họ, họ đã hoàn toàn hòa nhập với băng nhóm này.
Đầu Vuốt Keo đã làm đủ mọi thứ ăn chơi, nhậu nhẹt, mại dâm và cờ bạc, ăn chơi thành dáng vẻ như bây giờ đã đồng nghĩa với việc sa đọa.
Nhưng mà đến bây giờ Thần Soái vẫn chưa chịu thu lưới.
Đầu Vuốt Keo vô cùng hoài nghi, lẽ nào Thần Soái đã quên mất anh ta rồi.
Nhưng không ngờ rằng, vừa nãy Thần Soái là người đầu tiên nhường chỗ ngồi cho anh ta, chứng tỏ
Thần Soái vẫn còn nhớ anh ta.
Mười năm không gặp, Thần Soái vẫn có thể nhớ anh ta.
Đây là một vinh dự cực lớn.
Đầu Vuốt Keo làm sao có thể không phấn khích!
Rất nhanh,
Đầu Vuốt Keo đã tìm chín người anh em đến.
Chín người trông có vẻ kích động, giọng nói run rẩy."Anh, anh nói thật sao?" "Thần Soái, thật sự đến tìm chúng ta sao?" "Thần Soái hoàn toàn không quên mất chúng ta, hạ hạ, em đã sớm nói rồi mà, Thần Soái vẫn nhớ đến chúng ta." "Anh, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Đầu Vuốt Keo liên tục xua tay nói: "Lập tức triệu tập một ngàn tinh anh, mặc thường phục, ẩn nấp trong đám người, bảo vệ Thần Soái." “Vâng!” Mọi người đồng thanh
trả lời một câu, gấp rút đi thu xếp.
Đứng lại, đứng lại! Đầu Vuốt Keo vội vàng gọi mọi người lại: "Đừng gấp, nghe tôi nói xong. "Thần Soái không muốn làm lộ thân phận, cho nên hành động nhất định phải cẩn trọng, tuyệt đối không được để lộ thân phận của Thần Soái!"
Đã rõ!
Cách đó không xa, ẩn nấp trong góc tối Một bóng người thu hết cảnh này vào trong mắt.
Người này, chính là vệ sĩ của Đỗ Văn Xương, được cử đi giám sát Đầu Vuốt Keo.
Vệ sĩ mặc đồ đen nhanh chóng quay trở lại bên cạnh Đỗ Văn Xương. "Anh Đỗ, Tuần phủ đại nhân chắc hẳn là thực sự có việc gấp. "Vừa rồi anh ta đã triệu tập chín quan chức cấp cao, bí mật thương nghị chuyện quan trọng." "Thậm chí bọn họ còn điều đồng một ngàn tinanh, ẩn núp trong đám người, chẳng biết tại sao."
Nghe vệ sĩ nói như vậy,
Trái tim đang treo lơ lửng của Đỗ Văn Xương đã hoàn toàn thả lỏng.
Tuần phủ đại nhân gấp rút triệu tập chín quan chức cấp cao, việc này hẳn là khẩn cấp và quan trọng.
Không liên quan đến người Diệp Huyền Tần này. Mặc dù không rõ lý do tại sao Tuần phủ đại nhân lại phải hàng ngàn tinh anh đến ẩn nấp trong đám người,
Chẳng qua, anh ta có thể đoán được đại khái.
Chắc hẳn là Tuần phủ đại nhân nhận được tin tức có tội phạm quan trọng bị truy nã đang ẩn nấp trong đám đông,
Tuần phủ đại nhân mới cử người truy tìm dấu vết của kẻ bị truy nã.
Tròng mắt Đỗ Văn Xương lạnh như băng nhìn chăm chăm Diệp Huyền Tần,
Đêm nay, Diệp Huyền Tần sẽ phải chết.
Từ Lam Khiết cũng phải lên giường của mình!
Nghi thức cầu phúc sớm kết thúc.
Từ Lam Khiết và Diệp Huyền Tần chuẩn bị rời đi,
Đỗ Văn Xương ngăn Từ Lam Khiết lại. "Lam Khiết, hai người là lần đầu tiên đến đây nhỉ." "Thân là chủ nhà, chúng tôi không làm tròn trách nhiệm, há chẳng phải sẽ làm trò cười cho người khác sao?"