*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
Diệp Huyền Tần đi tới, giẫm lên tổ trùng Hắc Miêu: “Bây giờ, tạo chính thức đưa mày ra xét xử.
“Tổ trùng Hắc Miêu làm nhiều việc ác, giết người vô số, còn không mau tự bạo mà chết đi?”
Đừng...
Trước khi Miêu Quân Từ lên tiếng, tổ trùng Hắc Miêu đã tự bạo và chết ngay tại chỗ.
Bộ giáp sắt văng ra xung quanh thậm chí xuyên thủng một số tòa nhà bằng gỗ gần đó.
Vụ tự bạo của tổ trùng Hắc Miêu đã phá hủy hoàn toàn trái tim của người Hắc Miêu.
Họ đang thực sự muốn phát điên.
Cái chết của tổ trùng Hắc Miêu với bản án tử hình của họ có gì khác biệt chứ?
Làm thế nào bây giờ, làm như thế nào bây giờ... Đám người Hắc Miêu hoảng sợ, có người kêu thảm thiết.
“Kết thúc, kết thúc, chúng ta kết thúc rồi.”
“Làm gì bây giờ, không có tổ trùng Hắc Miêu chống lưng thì Hắc Miêu của chúng ta có thể bị diệt sạch.”
“Thánh chủ, cứu mạng, tôi còn chưa muốn chết.”
Ánh mắt của đám người Hắc Miêu tập trung trên người Miêu Quân Từ.
Lúc này Miêu Quân Từ còn tuyệt vọng hơn họ, gục ngã xuống đất.
Nếu không có tổ trùng thì cho dù anh ta có năng lực thông thiên thì cũng không thể làm gì!
Diệp Huyền Tần đã phá hủy tất cả những thứ này, anh ta ước mình có thể chém cơ thể của Diệp Huyền Tần thành nhiều mảnh!
Người Bạch Miêu cũng đã náo loạn từ lâu, bàn tán xôn xao.
“Chúng ta cũng đã nhận tổ trùng Hắc Miêu làm chủ rồi. Một khi tổ trùng Hắc Miêu chết thì chúng ta cũng sẽ..."
“Haizz, ông trời đang muốn tiêu diệt Bạch Miêu của chúng ta sao?”
“Nói bậy, không thấy tổ trùng Bạch Miêu của chúng ta còn sống sao, chúng ta có thể nhận tổ trùng Bạch Miêu làm chủ nhân một lần nữa.”
“Ừ, làm sao tôi có thể quên chuyện này được. Ha ha, Bạch Miêu của chúng ta từ trước đến nay luôn làm điều thiện, vì vậy hẳn là đã được ông trời phù hộ có thể gặp dữ hóa lành.”
“Tộc trưởng, Bạch Miêu chúng ta có hy vọng rồi! Mau lên, chúng ta hãy nhận chủ một lần nữa!”
Miêu Chấn Phong gật đầu: “Mọi người hãy xếp hàng theo thứ tự mà nhận chủ với tổ trùng Bạch Miêu
Nhìn về phía Bạch Miêu, đám người Hắc Miêu cũng sáng lên, lẩm bẩm.
“Tổ trùng Hắc Miêu đã chết rồi. Việc Hắc Miêu chúng ta bồi dưỡng một tổ trùng khác gần như là viển vông”
“Không bằng... chúng ta hãy nhận tổ trùng Bạch Miêu làm chủ nhân của chúng ta đi.”
“Này, chỉ có thể như vậy mà thôi, đây là lối thoát duy nhất của chúng ta rồi.”
Đám người Hắc Miêu lần lượt nhìn về phía Miêu Chấn Phong: “Tộc trưởng Miêu, chúng tôi dự định quy thuận
Bạch Miêu, hy vọng ông có thể tạo điều kiện cho chúng tôi.”
Miêu Chấn Phong cũng không thèm nhìn bọn họ.
Nói đùa, lão tổ Bạch Miêu, Diệp Huyền Tần đang ở đây, ông ta cũng không dám tự mình chủ trương!
Mọi thứ đều phụ thuộc vào lệnh của tổ trùng.
Mà Miêu Quân Từ thì tức đến muốn nổ phổi.
Đối với anh ta, chuyện đau đớn nhất trên đời là gì?
Đương nhiên chính là người trong bộ tộc phản bội trước mặt anh ta, sau đó quy thuận với kẻ địch, còn quá quắc hơn nữa là không có chút kiêng kỵ gì.
Miêu Quân Từ nguyền rủa: “Mẹ kiếp, bò hết về cho ông đây!”
"Các người đây là đang phản bội tổ trùng, đó là lục thân không nhận. Nếu tổ trùng dưới suối vàng biết rõ thì nhất định sẽ không bỏ qua cho các người.”
Đám người Hắc Miêu mờ mịt nhìn Miêu Quân Từ: “Thánh chủ, chúng tôi cũng không muốn như thế này, không phải đều do hoàn cảnh đưa đẩy sao.”
“Nếu anh có thể cứu mạng chúng tôi, vậy thì chúng tôi nhất định sẽ kiên định đứng về phía anh.”
“Bây giờ tổ trùng đã chết, có cách nào cứu được mạng của chúng ta không?"
"Tôi..."
Miêu Quân Từ đã không nói nên lời trong một lúc.
Anh ta không có khả năng lai tạo ra một loài tổ trùng khác nữa, điều này có nghĩa là bây giờ anh ta cũng không còn cách nào khác và thậm chí anh ta còn không thể tự bảo vệ mình.
“Theo cách mà tôi đã tìm ra thì hẳn phải có những lựa chọn khác... Miêu Quân Từ không thừa nhận thất bại và tiếp tục cố gắng hết sức của mình.
Đám người Hắc Miêu cũng không thèm đoái hoài đến anh ta nữa.
Rõ ràng là anh ta đang đưa ra một tờ séc trắng, không có đồng nào trong đó, có con quỷ mới tin anh ta.
Họ càng cầu xin Miêu Chấn Phong lợi hại hơn, thậm chí còn quỳ xuống trước mặt ông ta.
“Tộc trưởng Miêu, xin hãy rủ lòng thương xót mà thu nhận chúng tôi."
“Trước kia chúng tôi làm ra, chúng tôi đã làm ra những việc hại đến mọi người là thật, nhưng mà chúng tôi cũng là do bị ép buộc phải làm điều đó,