Sáng sớm hôm sau, Tô Duệ Hân đưa hợp đồng đến tòa nhà trụ sở Công đoàn Trung Hải với tâm trạng không tình nguyện, cô đã chuẩn bị tốt tâm lý bị từ chối.
Nhưng…
Thư ký Giang Nhược Ly của Mã Đằng đích thân xuống đón cô.
Giang Nhược Ly là một cô gái xinh đẹp gần ba mươi tuổi, mặc trang phục công sở sọc trắng phối với áo sơ mi lụa màu tím, chân dài eo thon, cực kỳ hấp dẫn.
Ai cũng biết Giang Nhược Ly là thư ký của Mã Đằng, cộng thêm xuất thân của mình nên cô ấy có địa vị cao trong cả thành phố Trung Hải.
Ngày thường cô ấy làm việc ở tầng 107 của Công đoàn Trung Hải, người ngoài muốn gặp còn khó hơn lên trời.
Ngay cả ông lớn như Tề Hành khi đến gặp Giang Nhược Ly cũng phải nhường nhịn ít nhiều.
Thế mà hôm nay Giang Nhược Ly lại đích thân xuống đón Tô Duệ Hân khiến cô cảm thấy vừa mừng vừa lo.
Vốn dĩ đang sắp xếp câu từ sao cho hợp lý để thuyết phục, kết quả Giang Nhược Ly nhấc tay ký tên, đóng dấu lên hợp đồng rồi đưa cho Tô Duệ Hân: “Đã ký xong hợp đồng, tôi còn việc nên đi trước đây”.
Tô Duệ Hân ngẩn người: “Thế là xong rồi à?”
Khách sạn Đông Hằng Thịnh.
Đây là một trong những khách sạn hàng đầu của thành phố Trung Hải.
Bà cụ Tô đã bao trọn hết cả nhà hàng Hằng Thịnh trên tầng cao nhất để chúc mừng lần này Tô Duệ Hân ký được một đơn hàng siêu lớn trị giá một tỷ, còn mời hết người nhà họ Tô đến tham dự.
Đồng thời cũng mời rất nhiều người có tầm cỡ, đối tác và lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Tô Thị.
Vừa là để chúc mừng, vừa là mượn cơ hội này để tăng thêm danh tiếng cho gia tộc Tô Thị.
Ký được dự án nghiên cứu y học được hỗ trợ kinh phí lên đến một tỷ từ Công đoàn Trung Hải, như vậy đủ để cho nhà họ Tô khoác lác rất nhiều năm.
Trong nhà hàng, dĩ nhiên Tô Duệ Hân trở thành người được mọi người chú ý đến, được mọi người hết lời khen ngợi, được ngồi cùng bàn với bà cụ Tô, Tô Duệ Hân cũng rất vui mừng.
Còn Lăng Khôi đi theo cô lại bị mọi người phớt lờ, không hề sắp xếp chỗ ngồi cho anh mà phải đứng bên cạnh một cô nhân viên phục vụ xinh đẹp nhìn nhà họ Tô tổ chức tiệc mừng.
Họ cố ý không sắp xếp chỗ ngồi cho Lăng Khôi là điều rất vô lý, rõ ràng là nhà họ Tô keo kiệt.
Nhưng Lăng Khôi không hề để tâm, chỉ đứng từ xa nhìn vợ mình được mọi người khen ngợi, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ yên tâm.
Đúng lúc này, cô phục vụ xinh đẹp vỗ vai Lăng Khôi: “Sao anh vẫn đứng ngây ra ở đây vậy? Không thấy tôi đang bận lắm à, còn không mau đi bưng trà rót nước”.
“Ồ”, Lăng Khôi bỗng hoàn hồn lại, cầm lấy khăn lau cô phục vụ đưa cho mình, lặng lẽ đi đến bên cạnh lau bàn ghế.
Bà cụ Tô phát biểu: “Cảm ơn các vị đã đến tham dự tiệc mừng của nhà họ Tô.
Lần này tập đoàn Tô Thị ký kết được dự án lớn này của Công đoàn Trung Hải đều nhờ công của mọi người, nhất là Tô Thần.
Vì lần hợp tác này mà nó bận tối mặt, ngay cả chân cũng mệt đến hỏng luôn rồi, chính sự nỗ lực không ngừng của Tô Thần mới làm cho dự án này đơm