Dưới cái nắng chói chang của buổi trưa.
Sơn trang Thuỷ Nguyệt chìm trong bầu không khí trầm lặng.
Trương Khởi Lâm vừa cho người đưa Tiêu Ức Tình đi bệnh viện cấp cứu vừa xin lỗi Lục Tử Ca.
Không dễ dàng gì mới tiễn được Lục Tử Ca đi, lúc này ông ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Hổ gia vội vàng đưa cho Trương Khởi Lâm một điếu xì gà, chủ động châm lửa: “Sếp Trương, người này chính là kẻ làm hỏng kế hoạch của tôi ngày hôm qua”.
Hôm qua Trương Khởi Lâm đã sai Hổ gia bám đuôi Lục Tử Ca với ý định sẽ cưỡиɠ ɦϊếp cô ta ở bên hồ Bạch Thuý, dùng video quay lại cảnh đó để uy hϊếp Lục Tử Ca, bắt cô ta hoàn toàn phục tùng mình.
Chỉ có điều bao nhiêu tính toán đến cuối cùng lại bị Lăng Khôi phá hoại hết cả.
“Bốp!”
Trương Khởi Lâm tát mạnh vào mặt Hổ gia: “Cái tên rác rưởi nhà mày, tại sao mày không nói sớm?”
Hổ gia che mặt, ấm ức nói: “Tôi tưởng rằng hắn chỉ có chút võ công, hôm nay có Tiêu Ức Tình ra mặt nhất định có thể đánh cho hắn một trận tơi bời.
Nhưng không ngờ người này lại ghê gớm như vậy”.
Bây giờ Trương Khởi Lâm nghĩ lại cũng thấy sợ: “Cao thủ như vậy đã vượt xa so với tay đấm huy chương vàng rồi, có lẽ cũng chỉ có mấy tay đấm huy chương bạch kim mới có thể là đối thủ của hắn.
Thành phố Trung Hải có một nhân vật như vậy mà tao lại không biết, đúng là nhục nhã”.
Hổ gia lên tiếng: “Sếp Trương, có cần tôi cho người đi nghe ngóng lai lịch xuất thân của hắn, thuận tiện mời một tay đấm huy chương bạch kim ra mặt diệt quách hắn luôn đi, coi như báo mối thù ngày hôm nay”.
“Bốp!”
Trương Khởi Lâm lại vung tay tát thêm một cái nữa: “Não của mày có phải bị úng nước rồi không hả? Số lượng tay đấm huy chương bạch kim của thành phố Trung Hải cộng vào cũng không quá một bàn tay, mỗi người đều là sự tồn tại vô cùng uy nghiêm, làm gì có chuyện mày muốn mời là có thể mời ngay được? Hơn nữa, nếu như chuyện tay đấm giỏi nhất dưới trướng tao bị người ta đánh cho tàn phế truyền ra bên ngoài, chẳng phải tao sẽ bị người đời khinh thường hay sao?”
Hổ gia vô cùng đau đớn, nhưng không dám lên tiếng.
Trương Khởi Lâm nói tiếp: “Những chuyện xảy ra ở đây ngày hôm nay phải bảo mật tuyệt đối, chỉ nói với bên ngoài Tiêu Ức Tình bị tai nạn xe, cần phải trị liệu, tạm thời sẽ không tham gia thi đấu quyền anh được nữa”.
“Vâng” Hổ gia ngoan ngoãn gật đầu, không dám phát biểu ý kiến của bản thân.
Trương Khởi Lâm lẩm bẩm: “Vài ngày nữa là tới đại hội thường niên của Công hội quyền anh, vừa hay tao cũng được mời tham gia, đến lúc đó sẽ đi nghe ngóng lai lịch của người này”.
...
Bà cụ Tô mang tâm trạng vui sướng trở về, tổ chức một bữa tiệc chúc mừng nhỏ ngay tại biệt thự.
Lãnh đạo cấp cao và con cháu sống gần đó của nhà họ Tô đều tới tham gia.
Bữa tiệc diễn ra được một nửa, bà cụ Tô vô cùng vui mừng nói: “Lần này nhà họ Tô chúng ta có thể bỏ ra chín mươi triệu để ký hợp đồng ba năm đại diện phát ngôn với Lục Tử Ca từ tay của Trương Khởi Lâm, vấn đề quảng bá tiếp theo của dự án thảo mộc đã được giải quyết cả rồi.
Trong tương lai, dựa vào tầm ảnh hưởng sâu rộng của Lục Tử Ca, dự án thảo mộc nhất định sẽ gặt hái được thành công trên thị trường”.
“Chúc mừng bà nội”.
Mọi người thi nhau ca ngợi.
Bà cụ Tô rất hài lòng với thái độ của mọi người: “Lần này nhà họ Tô nhất định sẽ cất cánh bay cao, tôi rất vui mừng, nhưng điều khiến người ta chán ghét chính là cái tên vô dụng Lăng Khôi lại đi cặp kè với Lục Tử Ca, đúng là quá mức hèn hạ.
Loại cặn bã như thế không được phép tồn tại trên cõi đời này mới đúng”.
Buổi tiệc ăn mừng náo nhiệt kéo dài đến tận mười giờ đêm mới kết thúc.
Bà cụ Tô hiếm khi mới vui như vậy nên uống hơi quá chén, lúc này chuẩn bị được Tô Thần dìu về phòng nghỉ ngơi.
“Bà nội” Tô Duệ Hân đột nhiên đuổi theo: “Gần đây Lăng Khôi ở bên cạnh Lục Tử Ca sao ạ?”
Bà cụ Tô bực bội nói: “Đúng thế, nó còn ôm chặt lấy chân của Lục Tử Ca đấy.
Trước đây nó giấu cháu đi tìm tình nhân, sau này đi dan díu với Lý Lưu Tô, bây giờ thì lại dan díu với Lục Tử Ca luôn rồi.
Loại người cặn bã như thế đúng là nỗi nhục của nhà họ Tô.
May mà nó cũng chỉ đến