Nhà họ Vương không dám lơ là bà cụ nhà họ Giang, tất cả con cháu thân thích đều cũng kính đứng ở trước cửa biệt thự nghênh đón.
Điều này khiến cho bà cụ nhà họ Giang cực kỳ hưởng thụ, chẳng trách Tô Hoài Dương lại thích khoác lác đến như vậy, cũng thật là quá sung sướng đi”
Giang Minh Nguyên và Giang Trúc Nhi đứng ở phía sau bà ta, trong lòng lại có chút lo sợ, nhưng trên ngoài mặt vẫn bình thản như thường, thậm chí còn có chút kiêu ngạo.
Còn biểu hiện này rơi vào mắt nhà họ Vương lại càng chứng thực được nhà họ Giang thực sự đã đổi đời nhờ có Long chủ.
Nếu không phải bởi vì có Long chủ, nhà họ Giang dám ngông cuồng đến như vậy sao?
Ông cụ nhà họ Vương lại không khỏi ghen tị, tiến lên phía trước chắp tay nói: “Ui trời, không biết bà cụ nhà họ Giang từ xa tới đây, không kịp ra tiếp đón, vẫn mong bà cụ chở trách trong lòng”
Vương Đức Tài cũng nói theo: “Con cháu nhà họ Vương cung nghênh bà cụ”
Đám hậu bối Vương Tài cũng kích động nói: “Hoan nghênh bà cụ đại giá quang lâm”
Bà cụ nhà họ Giang cố tỏ ra bình tĩnh, xua tay nói: "Tất cả đều là người một nhà, hà tất phải khách sáo như vậy.
Lần này tôi tới đây, thứ nhất là muốn bàn bạc với ông cụ nhà họ Vương về chuyện hôn sự của Trúc Nhi và Tuấn Kiệt, thứ hai cũng là vì muốn đến tạ lỗi chuyện đã mạo phạm trước đây.
”
Những lời này rơi vào tai người nhà họ Vương lại khiến tất cả mọi người trở