Giang Minh Nguyên oan ức nói: "Bà nội! Cháu cũng không nghĩ tới Tô Hoài Dương thật có thể xuất ra được món quà ba trăm tỷ! "
Bốp!
Giang Minh Nguyên vừa nói xong, bà cụ Giang lại một bạt tai tát tới!
Bà cụ vừa đánh, trong miệng lại mắng: "Tôi đánh chết anh cái tên phá gia chi tử này, còn không bằng anh chết đi coi như xong rồi.
"
Giang Minh Nguyên ôm lấy mặt đau đớn không ngừng cầu xin tha thứ, "Bà nội! Bà nội! Cháu sai rồi, nếu cháu biết rõ cái bình hoa tráng men kia giá trị ba trăm tỷ thì có đánh chết cháu, cháu cũng sẽ không ném xuống!"
Bà cụ Giang hung dữ mắng: "Giang Minh Nguyên, cái tên vô dụng này! Từ giờ trở đi, xóa tất cả phần trăm cổ tức chia hoa hồng của anh, coi như là trừng phạt anh"
Giang Minh Nguyên ủ rũ, trong lòng dù một vạn cái không muốn, nhưng chỉ có thể ôm mặt ở một bên liên tục gật đầu.
Mà lúc này người nhà họ Vương đứng một bên lại đứng ngồi không yên!
Ông cụ Vương cảm thấy bà cụ bị tên cháu chắt bất tài làm cho tức giận đến thiếu chút nữa không qua nổi, nếu xảy ra chuyện gì thì nhà họ Vương muốn làm quen với Long Chủ Tô Hoài Dương lại phải đợi thêm thời gian nữa rồi.
Nếu phải trông chờ vào người khác như vậy,