Tô Hoài Dương mang theo Giang Ngọc Hằng tiến vào tập đoàn Ánh Dương.
Sau khi đến đại sảnh, Tô Hoài Dương ngồi xuống khu nghỉ ngơi, lại để cho một mình Giang Ngọc Hằng đi.
Giang Ngọc Hằng nhẹ gật đầu, dù sao Tô Hoài Dương cũng không phải nhân viên của Tập đoàn Giang Thị, dẫn anh đi bàn chuyện hợp tác cũng không thích hợp.
Rất nhanh, thư ký của Chu Hoàng Nhật tự mình đi xuống, cung kính dẫn Giang Ngọc Hằng đi phòng họp.
Lúc này trong phòng họp, đã ngồi mấy người giám đốc điều hành, trong đó có một người chính là Chu Hoàng Nhật.
Chu Hoàng Nhật lịch sự nói với Giang Ngọc Hằng: "Ồ, xin chào cô Hằng, rất hoan nghênh CÔ.
"
Giang Ngọc Hằng có chút thụ sủng nhược kinh, dù sao có nằm mơ cô cũng không nghĩ ra, chủ tịch của tập đoàn Ánh Dương vậy mà sẽ biết mình lại còn đích thân tiếp đãi bản thân mình.
Vì vậy, cô cũng vội vàng lịch sự.
Sau khi ngồi xuống, Giang Ngọc Hằng tiến vào chủ đề chính, nói ra lần này có đại diện cho tập đoàn Giang Thị, muốn đầu tư kim ngạch, sáu trăm triệu.
Sáu trăm triệu đã có thể khiến cho nhà họ Giang thoát ly khốn cảnh rồi.
Chu Hoàng Nhật nghe nói như thế, nói thẳng: "Sáu trăm triệu quá ít, ba trăm tỷ đi!"
Giang Ngọc Hằng không thể tin được lỗ tai của mình, sau khi xác nhận nhiều lần, cô mới tin tưởng đối phương nói, hóa ra thật là ba trăm tỷ!
Nhận được hợp đồng xong, cô rời khỏi phòng họp, Giang Ngọc Hằng vẫn còn như rơi vào trong mộng.
Ba trăm tỷ!
Ba trăm tỷ này đủ cho nhà họ Giang tiến thêm một bước phát triển lớn mạnh!
Nhìn thấy Tô Hoài Dương, Giang Ngọc Hằng khó dấu nổi kích động nói: "Ông xã, em