Giờ phút này sắc mặt người nhà họ Giang đều hết sức phức tạp, tất cả mọi người quay đầu lại nhìn Giang Ngọc Hằng.
Ai cũng không nghĩ ra, Giang Ngọc Hằng lại có thể đàm phán hợp tác thành công, sao điều này có thể xảy ra chứ?
Mặt mũi bà cụ Giang càng tươi cười nói: "Ôi chao, tổng giám đốc Hùng đã hiểu lầm, bà cụ tôi đây vừa nói đều là những lời mê sảng, anh cũng đừng để ở trong lòng.
Có thể được tập đoàn Ánh Dương đầu tư ba trăm tỷ, là vinh hạnh cho nhà họ Giang chúng tôi!".
Lúc này, Tô Hoài Dương cười lạnh một tiếng, mở miệng hỏi: "Vừa rồi Ngọc Hằng giải thích bằng mọi cách thì các người lại không ai chịu tin hợp đồng này là thật sự, ngược lại còn muốn chúng tôi cút ra khỏi nhà họ Giang, tại sao bây giờ lại tin chứ?"
Vương Văn Hùng với tư cách là người đứng thứ hai của tập đoàn Ánh Dương, tự nhiên biết rõ tập đoàn đã đổi chủ đến thủ hạ của Tô Hoài Dương, cho nên vừa thấy được anh đã vô ý thức muốn khom mình chào.
Nhưng nghĩ đến hình như ông chủ này có vẻ thích ít xuất hiện nên vội vàng bỏ đi ý nghĩ này, chỉ khẽ gật đầu tỏ ý tô trọng.
Mà Bà