Chiến Thần Thánh Y

Chương 1838


trước sau

Ở đó một Nguyên Anh xuất hiện. Nguyên Anh dĩ nhiên vừa ngưng kết không lâu, Anh khí còn yếu ớt, hình dáng cũng chỉ lớn bằng lòng bàn tay. Nhưng mọi người chú ý không phải thứ này, mà là quan miện hoàng kim trên đỉnh của Nguyên Anh, trên quan miện đó là cửu tinh.  

"Cửu tinh hoàng kim quan miện, tôi không nhìn lầm chứ." Cổ Minh thấp giọng lẩm bẩm.  

Đồng tử anh ta co rút, đường đường là thánh tử nhà họ Cổ là người có bản lĩnh phi thường lại bị dọa sự như trẻ con.  

Advertisement

Anh ta nghiêng đầu, thấy A La Nạp và Chu Kính cũng không khác gì anh ta, giống như vô cùng khiếp đảm.  

Đặc biệt là A La Nạp, đôi mắt chợt híp lại, ý chí chiến đấu từ người anh ta liên tục tỏa ra.  

Advertisement

"Không nhìn lầm." Chu Kính trả lời anh ta, giọng nói hơi run lên.  

Cửu tinh hoàng kim tinh quan, lại được gọi là thánh quan, tượng chưng cho tư chất và thiên phú. Mặc dù được gọi là thánh quan, có thể nói người sở hưu kiểu tư chất này sẽ thành thánh! Thánh ở đây không giống mấy thành tử thành nữ kia, là chỉ một loại cảnh giới khác, hóa thần!  

Hóa thần, được gọi là thánh nhân!  

Thế giới Man hoang, bao nhiêu năm không có xuất hiện thánh quan. Nguyên Đan Cửu Văn cũng hiếm thấy, nhưng Nguyên Đan Cửu Văn chỉ là điều kiện quan trọng của việc ngưng tự thánh quan, cũng không phải toàn bộ.  

Lúc này, ở một nơi khác trong thành Long An. Vương Nhất Trung, Đinh Thần và một đám đệ tử đang gối quỳ, trước người bọn họ là một người đàn ông chắp tay lưng xoay người đi.  

Sống lưng của người đàn ông thẳng tắp, không chút run rẩy dường như khí thế rất lớn, có thể trấn áp trời đất. Trên người ông ta không hề lộ ra khi tức gì trông giống như một người bình thường, nhưng khiến người khác không thể xem thường, giống như ông ta là chân lý duy nhất của thế giới.  

Đám người Vương Nhất Trung trở thành đệ tử Thần Đình, ai ai cũng ngưng kết được Chín Văn, tất cả đểu kiêu ngạo, có thể họ không coi thế lực cấp một ra gì, nhưng trước mặt người đàn ông này, bọn họ không chỉ ngoan ngoãn quỳ xuống, trên mặt lại vô cùng cung kính, trong mắt lộ ra vẻ sủng bái điên cuồng.  

Sau một lúc lâu, người đàn ông mới hơi xoay đầu, khẽ hừ một tiếng nói: "Vương Nhất Trung cậu dù sao cũng là người có thứ hạng trong bảng Nguyên Đan, sao lại có thể yếu ớt đến như vậy, lại bị một tên nhóc đến từ xó xỉnh nào đánh thảm hại vậy, thật là mất mặt Thần Đình chúng ta."  

Vương Nhất Trung như bị sét đánh, cơ thể bất
chợt run rẩy nói: "Thống lĩnh đại nhân, người đó không phải trong cánh giới Nguyên Anh thông thường, mà là cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, bọn tôi quả thật không phải là đối thủ, tình nguyện chịu phạt."  

"Chuyện này đợi chờ về Thần Đình hay nói, lần này tôi đến, là vì đưa mấy người tham gia thực tập ở Trần Đình đi, đều có cả trong danh sách cậu mau dẫn họ đến đây." Lúc nói chuyện, ông ta ném cho Vương Nhất Trung một bản danh sách.  

Vương Nhất Trung cúi đầu nhận lấy, thần thái vô cùng thành kính, tựa như nhận lấy thánh chỉ.  

"Thống lĩnh đại nhân, loại chuyện dẫn người tham gia thực tập nhỏ nhặt này ngài đưa đến một tin là được rồi, không cần phải tự mình đến." Vương Nhất Trung nói.  

Người nắm trong tay cả Thần Đình Thần bí đó được gọi là đại nhân giam thiên sứ. Giam thiên sứ, cũng là người được công nhân mạnh nhất của Thần Đình. Dưới Giam thiên sứ, chính là bốn vị thống lĩnh. Mỗi vị đều được tôn sùng vô cùng, là một nhân vật rất lớn, có thể ngang bằng với ba môn chủ của thế lực đỉnh cao.  

Mà việc đưa người tham gia thực tập, chỉ là chức trách của trưởng lão Thần Đình. Thân phận hai người này cao quý, trừ phi khi xuất hiện kì tài xuất chúng, ví dụ cảnh giới Nguyên Anh ngưng kết được thánh quan mới có thể khiến họ hứng thú.  

Nghĩ tới những điều này, trong lòng Vương Nhất Trung rất tò mò. Trong Thần Đình đệ tử ngưng kết được Cửu Văn chỉ tầm trâm người, nhưng không biết tại sao, ngay cả một người ngưng kết được thanh quan cũng không có.  

"Tôi nhận được tin tức, trong thánh Lòng An xuất hiện bóng dáng của diệt thần, liền sang đây xem xem." Người đàn ông trầm giọng nói.  

Diệt thần.  

Nghe được từ này, mặt đám người Vương Nhất Trung đột nhiên biến sức. Đây là kẻ thù lớn nhất của Thần Đình, bàn về thực lực, ngang bằng với Thần Đình.  

Người đàn ông khoang tay nói: "Chuyện này các cậu không phải quan tâm, các cậu tự quản tốt mình sẽ ổn."  

Đám người Vương Nhất Trung vội vàng đồng ý.  

Ngay lúc này, sắc mặt người đàn ông trung niên chợt biến đổi, đôi mắt khẽ run: "Khí tức này là của thánh quan sao?"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện