*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đồng thời, một luồng pháp lực từ trong ngân châm tiến vào trong máu.
Tiếp theo, một cảnh tượng khiến người khác phải khiếp sợ đã xảy ra.
Chỉ thấy sát khí trong máu đã yếu dần, đồng thời màu sắc cũng dần nhạt hơn.
Nhưng loại tình huống này chỉ duy trì được một hồi, máu lại biến thành bộ dạng ban đầu.
Thoạt nhìn qua trông như là đã thất bại.
Nhưng các bác sĩ thần trong sân đều ngạc nhiên nhìn Đường Tuấn.
Phương pháp này vậy mà thật sự có thể làm được, chỉ là cần hoàn thiện.
Trong sự yên tĩnh, Bình Tam Tiếu thở dài một hơi, bùi ngùi nói: "Không nghĩ tới những lão già chúng ta suy nghĩ một vấn đề lâu đến vậy đã bị một người trẻ tuổi giải quyết đơn giản rồi. Xem ra chúng ta thật là không dùng được nữa."
Mọi người bật cười.
Bình Tam Tiếu nói: "Đường Tuấn, phương pháp này của cậu vẫn còn chưa hoàn thiện, có bằng lòng công khai để chúng tôi chia sẻ nghiên cứu không? Có lẽ sẽ có khả năng tìm ra được cách giải quyết ma huyết chú này."
Đường Tuấn: "Tôi cũng có ý như vậy."
Nếu như anh dựa vào đan hoàn thần bí thôi cũng có thể làm rất tốt, nhưng lo lắng tính thực dụng của loại y thuật phổ biến này, cho nên anh vẫn là không sử dụng sức mạnh của đan hoàn.
Vẻ mặt nghiêm túc của Bình Tam Tiếu lần đầu tiên lộ ra ý cười.
Vốn kêu Đường Tuấn qua đây là muốn bồi dưỡng người trẻ tuổi một chút, không nghĩ tới bọn họ phải học hỏi ngược lại.
Cùng lúc đó, ở trong
một thời không hỗn loạn, vài cái bóng đen đang nói chuyện với nhau.
"Cái gì cơ? Đám bác sĩ thần kia vậy mà đã có thể tìm ra được cách chữa trị ma huyết chú rồi ư?"
"Phải ngăn cản!"
"Nếu đám bác sĩ thần kia thích xen vào chuyện của người khác như vậy thì diệt hết thảy đi. Dù sao thì cũng cách trận chiến cuối cùng không lâu nữa, đám người bọn họ chết nhiều hơn cũng không tính là gì cả."
Có thêm Đường Tuấn vào, tiến độ nghiên cứu của đám người Bình Tam Tiếu tăng lên rất nhanh.
Mà Đường Tuấn cũng thu hoạch được rất nhiều từ những cuộc trò chuyện với một số bác sĩ thần này.
Bọn họ đắm chìm trong giao lưu y thuật, hoàn toàn không ý thức được rằng tai hoạ sắp tới.
Mấy ngày sau, kế hoạch điều trị sơ bộ được hình thành trước sự thảo luận của mọi người.
Phương án đã có, nhưng do ai chủ trị mới là vấn đề.
Lần chữa trị này có ý nghĩa rất quan trọng.
Nếu thành công thì người điều trị sẽ trở nên nổi tiếng, trở thành đối tượng mà vô số bác sĩ ngưỡng mộ và tôn kính.