Anh có thể đánh bại Liễu Phi Tiên, quả thật là dựa vào bản lĩnh.”
Ông ta nói xong lập tức hòa thành một bóng đen lướt về phía Đường Tuấn.
Thân hình Đường Tuấn cũng biến mất theo đó.
Trong cung điện, chỉ có thể nhìn thấy hai bóng dáng mơ hồ giao nhau, thỉnh thoảng phát ra âm thanh âm trầm.
Mấy người Bình Tam Tiếu đã xem đến ngây người, không ai ngờ thực lực của Đường Tuấn lại cường hãn như vậy.
Lúc này Vương Trùng cũng trọng thương nằm trên mặt đất, nhìn quỹ tích mờ hồ trong không trung, tâm trạng vô cùng phức tạp, có xấu hổ cũng có cụt hứng.
Trình độ có thể giao chiến với Phong Ma, e là thực lực của Đường Tuấn có thể so sánh với tiểu tôn giả xếp hạng năm mươi trên bia kỷ nguyên! Mà chênh lệch này, Vương Trùng không thể nào theo kịp được.
"A a a."
Phong Ma bỗng nhiên phát điên kêu to, mái tóc dài màu đen biến thành màu đỏ như máu, trong hai mắt b ắn ra hào quang đỏ ngàu.
Ông ta đứng ở trong hư không, khí thế cuồng bạo bao trùm bốn phía, cả tòa cung điện đều trở nên bất ổn.
"Hoàn toàn ma hóa."
Bình Tam Tiếu sợ hãi nói.
Lúc trước Phong Ma đã có biểu hiện trúng lời ma huyết chú, nhưng vẫn không biểu hiện ra bất kỳ sự khác thường nào.
Cho đến bây giờ, Phong Ma rốt cục cũng bày ra sức mạnh ma huyết chú, ông ta đã hoàn toàn bị ma hóa.
Không thể nghi ngờ, sau khi Phong Ma hoàn toàn bị ma hóa, thực lực sẽ tăng lên rất nhiều.
Quanh thân Phong Ma giống như có cuồng phong cuốn lấy, áo choàng gồ lên, phát ra âm thanh vù vù.
Trong hai mắt hào quang đỏ ngàu nhìn yêu dị mà đáng sợ, làm cho người ta run sợ.
Ông
ta nhìn Đường Tuấn, nói: "Ông già Thái Huyền kia có mắt không tròng, ông ta lại cho rằng anh chỉ có thể làm nền cho Đạo Nhất và Ngao Vấn Thiên.
Tôi thấy Đạo Nhất cùng Ngao Vấn Thiên còn không thể so sánh với anh.
Nhưng mà cho dù thiên phú của anh có mạnh hơn nữa, thì hôm nay anh cũng nhất định phải chết.”
Lúc trước chiến đấu với Đường Tuấn, ông ta đã ở thế thượng phong.
Thời gian lâu hơn một chút, ông ta hoàn toàn có thể đánh bại Đường Tuấn.
Nhưng Phong Ma lại không kìm nén được cảm xúc nổi giận trong lòng.
Ông ta đường đường là Phong Ma, thế nhưng đánh cùng một tiểu bối xếp hàng trăm trên bia Kỷ Nguyên lại lâu như vậy.
Dưới loại cảm xúc này, ông ta đã trực tiếp dẫn phát ma huyết chú.
Ma huyết chú tăng lên, ông ta cảm giác được sức mạnh của mình nhanh chóng leo lên tới một loại cảnh giới trước nay chưa từng có, thậm chí ông ta còn cảm thấy dựa vào trạng thái lúc này, ông ta có thể khiêu chiến mười cao thủ đứng đầu bia Kỷ Nguyên! "Phong Ma, ông đã bại rồi."
Đường Tuấn nhìn khí thế Phong Ma mạnh hơn trước gấp mấy lần, trên mặt ngược lại lộ ra biểu cảm thoải mái.
Phong Ma nghe vậy, ông ta hơi giật mình, rồi chợt cười rộ lên, nói: "Ha ha ha, bác sĩ Đường, anh muốn tôi cười chết sao?