Một nhân viên của tập đoàn Minh Cường vội vã chạy vào.
“Tổng giám đốc Phương ơi, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Người nọ vừa bắt gặp Phùng Ngọc Hân, anh †a hét lớn lên.
“Có chuyện gì vậy? Đừng hoảng hốt, từ từ rồi nói!”
Ngọc Hân nói.
“Vừa rồi chúng tôi đang đi dạo trên đảo thì đột nhiên một nhóm người lao ra đòi tiền chúng tôi…Chúng tôi đã cãi nhau với họ, sau đó họ đánh chúng tôi và giam giữ một số người.
Nếu chúng tôi không đưa tiên thì bọn họ sẽ không thả người!” Một nhân viên hốt hoảng nói.
Lúc này mọi người mới nhớ tới lời nhân viên nhà nghỉ nói.
Nơi này có nhiều phong tục hà khắc và có nhiều người thích gây sự.
Nhưng họ không ngờ lại gặp phải chuyện như vậy trên đảo.
“Không ổn, chắc là Sở Bá Vương tới đây.
Ông †a nhìn thấy mọi người đông như vậy nên mới ra tay: Một nhân viên lo lắng nói.
“Sở Bá Vương là ai?”
Quân Lâm hỏi.
“Sở Bá Vương là thổ hoàng đế ngầm của địa phương.
Cái hồ này cùng hàng chục hòn đảo lớn nhỏ đều là lãnh thổ của ông tai”
“Hàng năm, chúng tôi phải trả cho ông ta rất nhiều tiền để mua bình an và ông ta mới đảm bảo rằng bản thân sẽ không gây chuyện với những khách du lịch đến đảo.
Vì vậy chỉ cần ở trên hòn đảo này là sẽ được an toàn nhưng hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao bọn họ lại chạy tới đảo gây chuyện?”
Nhân viên nhà nghỉ cảm thấy rất ngạc nhiên.
“Đi thôi, chúng ta đi xem thế nào!”
Mọi người nhanh chóng đi đến nơi xảy ra sự việc.
Sáu nhân viên của Tập đoàn Minh Cường bị