Anh ta có tư cách gì khiến Đảng Thái Tử Việt Nam phải quỳ gối trước mình như vậy?
Hàng loạt câu hỏi chỉ khiến đầu người ta nổ tung.
Cảnh tượng này không thể giải thích được.
Mọi người đều hoang mang và khó hiểu.
Không biết vấn đề là ở đâu.
Ngoại trừ tiếng thở, không có bất kỳ âm thanh nào khác ở đây.
Rõ ràng mọi người đều không thể chấp nhận được tình huống trước mắt.
Chí Tiềm Long và Chí Duy không nhin được hỏi: “Thái Tử, Cậu Long, các cậu không phải quỳ nhầm người rồi chứ? Người có địa vị cao nhất ở đây là ông tổ của chúng tôi, đang ngồi phía bên này cơ mà?”
Nghe vậy, Cố Hạn Vũ ngẩng đầu nhìn về phía Chi Tiềm Long nói: “Nếu các anh vẫn là thành viên của Đảng Thái Tử thì mau tới đây quỳ xuống!”
“Hả? Quỳ xuống? Quỳ anh ta? Không thể nào!
Cả đời này tôi có thể quỳ bất cứ người nào! Chỉ có anh ta là không thể!”
“Đúng vậy, cho dù nói như thế nào thì chúng tôi cũng sẽ không quỳ xuống trước mặt một đứa con hoang!”
Hai anh em Chí Tiệm Long nói rõ ý nghĩ của mình.
Cố Hạn Vũ bỗng nhiên đứng dậy và đi đến chỗ hai người họ.
“Ba bai”
Hai cái tát giáng thẳng vào mặt họ.
“Ở Việt Nam này ai dám kêu ông chủ là con hoang, tôi sẽ đánh người đó!”
Cố Hạn Vũ tức giận nói.
“Hai người nghe đây! Từ bây giờ, hai người sẽ