Nửa đời người đều bị giam trong một cái lồng.
Nghe lời Lý Từ Nhiệm nhắc, Chí Oánh đột nhiên nói: ‘Không được, mẹ vẫn chưa thể rời khỏi Trường Giang được!”
“Chỉ cần mẹ bước ra khỏi Trấn Giang, mọi chuyện coi như xong!”
“A? Mẹ làm sao vậy ạ?”
Vẻ mặt Lý Từ Nhiệm như không thể hiểu nổi.
“Nếu như mẹ bước ra khỏi tỉnh Kim Lăng… có thể nói mẹ đã không làm được lời mình đã thề!
Nhất định người nhà họ Diệp sẽ giết chết Diệp Quân Lâm mất! Không ai rõ về thế lực của nhà họ Diệp ở Kinh Thành hơn mẹ!”
“Từ Nhiệm à, có thể con không biết.
Năm đó nhà họ Diệp chỉ cử một người làm thôi mà đã làm chấn động toàn đất nước, mọi tin tức về mẹ biến mất sau một đêm, bao nhiêu người biết mẹ cũng phải ngậm miệng lại không dám đề cập tới nữa.
“Đây chỉ là một người làm ở nhà họ Diệp nơi Kinh Thành, chỉ một người thôi đã khiến cả nước phải khiếp sợ! Chứ đừng nói tới toàn bộ nhà họ Diệp ở Kinh Thành!”
“Rít”
Nghe Chí Oánh nói xong, Lý Từ Nhiệm và Võ Tiêu không kiềm được mà hít sâu một hơi.
Chút kiến thức ít ỏi về thế lực của gia tộc đứng đầu Việt Nam này có hơi khủng bố.
Chỉ một người làm thôi mà đã ép cả Việt Nam không ngóc đầu lên nổi…
Nhà họ Diệp này thật đáng sợi “Ở trong mắt nhà họ Diệp, Vương Trường Giang còn không có tư cách làm một con chó!”
“Vậy cho nên mẹ không thể rời khỏi Kim Lăng, vì tính mạng của Quân Lâm, mẹ nhất định không thể rời khỏi Kim Lăng nửa bước!”
Chí Oánh nhanh chóng xuống xe.
“Mẹ, không được! Con hiểu Quân Lâm, với tính cách của anh ấy, nếu đã