Suy cho cùng hiệu thuốc cùng với những cửa hàng khác không giống nhau, cố tình không bán thuốc, có lẽ sẽ lấy đi một mạng người.
Chí Oánh vẻ mặt không thể tưởng tượng được nói: “Con trai, cái này…”
Hôm qua bị người người khinh bỉ, bị cả thành phố gạt sang một bên.
Cho đến hôm nay, Chí Oánh lại có cảm giác rằng bà ấy là người cao quý nhất trong thành phố này.
“Mẹ, mẹ phải tin tưởng con trai của mẹ.
Những chuyện này đều là chuyện nhỏ.”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.
Chí Oánh đã xuất hiện một chút cảm giác hốt hoảng.
Chẳng qua con trai mạnh mẽ vẫn là một chuyện tốt.
Bà ấy hít một hơi thật sâu, thậm chí còn có ý muốn đưa Diệp Quân Lâm về nhà họ Diệp.
Để cho bọn họ nhìn thấy – con trai của Chí Oánh bà không phải là kẻ hèn mọn thấp kém, nó có đủ thực lực để sánh ngang với nhà họ Diệp!
Giống như tên của nó vậy – Quân lâm thiên hạ.
Nhưng Chí Oánh hiểu rằng đây chỉ là một điều tham vọng xa xỉ.
Diệp Quân Lâm mạnh mẽ đến mức nào?
Cũng không thể chống lại được nhà họ Diệp.
Dựa và6 dái gì mà Diệp Quân Lâm chỉ mới nỗ lực ngắn ngủi hơn hai mươi năm, mà lại có thể sánh ngang với khối tài sản ngàn đời của nhà họ Diệp được cơ chứ?
Lúc này, Lý Từ Nhiệm vậy mà lại lái xe đến.
“Đi, Mẹ ơi, nhanh lên xe đi, con đưa mẹ đến một nơi”
Lý Từ