Trân Nhã Vân cũng gật đầu một cái: ‘Không sai! Nếu cậu cố ý muốn chọn bọn họ, chúng tôi cũng sẽ không làm phù dâu! Cậu đi mà tìm những người khác đi! Hừ!”
Lý Từ Nhiệm lập tức nói: Đừng mà, mọi người bình tĩnh giữ hòa khí, thương lượng một chút nữa đi!”
Lý Từ Nhiệm không nghĩ hai bên khó chịu, cố hết sức hòa giải để giải quyết trong hòa bình.
Nhưng loại thỏa hiệp như thế này, chỉ sẽ khiến cho bọn họ lấn tới tệ hại hơn.
“Không được! Từ Nhiệm cậu phải lựa chọn!
Hoặc là chọn bọn họ làm phù rể, hoặc là chọn chúng tôi làm phù dâu! Hai nhóm người cậu chỉ có thể chọn một!”
Hai người Hà Vũ Trúc đi tới trước mặt Lý Từ Nhiệm, muốn cô đích thân phải đưa ra lựa chọn.
“Tôi…”
Đây không phải là muốn làm khó Lý Từ Nhiệm sao?
Cô làm sao biết lựa chọn như thế nào mới tốt chứ?
“Được, không muốn làm phù dâu thì cút!
Không ai cần các cô!”
Đang lúc ấy, Diệp Quân Lâm đột nhiên nổi giận, quay sang phía hai người kia, quát lên.
Diệp Quân Lâm đột nhiên lên tiếng, dọa tất cả mọi người giật mình.
“Ông đây nhịn các cô rất lâu rồi! Tôi dành cho các cô sự tôn trọng, còn các người thì sao? Hùng hổ dọa người, bày cái vẻ mặt đanh đá chua ngoa như bà la sát ấy ra cho ai xem?”
“Không muốn làm phù dâu thì cút ngay lập tức! Chúng tôi không mướn mấy người! Chẳng lẽ các người cảm thấy không có các người làm phù dâu thì chúng tôi không kết hôn được à?”
Diệp Quân Lâm lớn tiếng nói.
Hà Vũ Trúc cùng Trần Nhã Vân đều ngẩn ra.
Lý Từ Nhiệm từ đầu đến cuối cũng không nói gì.
Kết quả Diệp Quân