Sơn trang Giang Bắc.
Vốn dĩ nơi này là nhà của gia đình giàu có họ Trâm, tuy nhiên bọn họ rời đi đã lâu.
Diệp Thần này quả thật là một tên biến thái.
“cậu Thần, Diệp Quân Lâm chắc chẳn sẽ đến chứ?” Diệp Đông Long hỏi.
Diệp Thần gật đầu một cái: “Ừ, không sai.
Ta nhìn người rất chính xác, Diệp Quân Lâm người này quá trọng tình nghĩa.
Trọng tình nghĩa đối với ta và cha ta mà nói, đây hoàn toàn chính là khuyết điểm, nó sẽ trở thành gánh nặng của bản thân, tới thời điểm quan trọng chính nó cũng sẽ lấy mạng mình!”
Đây là khái niệm mà Diệp Minh Thiên luôn luôn dạy dỗ Diệp Thần, ngàn vạn lần không thể trọng tình nghĩa, thời khäc quan trọng có thể vứt bỏ hết tất cả, để cho bản thân tàn nhãn vô cảm, như vậy mới có thể làm được việc lớn.
Đây cũng chính là nguyên do mà Diệp Minh Thiên có thể dễ dàng vứt bỏ mẹ con Chí Oánh.
Đây cũng chính là nguyên tắc làm việc của Diệp Minh Thiên.
Thời khắc quan trọng có thể vứt bỏ hết thảy.
Chứ đừng nói là những người trong mắt hắn không có một chút giá trị như Chí Oánh cùng Diệp Quân Lâm.
Những thứ muốn gây cản trở hắn trên con đường thăng tiến, hắn sẽ tự nhiên gạt sang một bên.
“Đây là sự thật! Nếu như Diệp Quân Lâm không trọng tình nghĩa như vậy, hắn chắc chắn sẽ không tới, chứ đừng nói là phải chết.”
Diệp Đông Long cười nói.
Diệp Thần gật đầu một cái: “Ừ, không sai, chính là đạo lý này.
Nếu hẳn không tới, chắc chắn sẽ không có việc gì.”
“Diệp Thần mày quá âm hiểm! Vậy mà muốn chọc giận cậu chủ Lâm Lâm để cậu ấy tới công kích