“Lý nào lại như vậy!”
“Trên đời còn có loại đàn ông thế sao? Con mãi mãi khinh thường người như vậy!” Khương Di Quân thở hổn hển tức giận nói.
“Vậy ông, ba, con phải làm thế nào bây giờ?”
Khương Di Quân hỏi.
“Xem ra bây giờ con phải tự đến Giang Bắc một chuyến rồi.
Chỉ cần yêu cầu của hắn ta không đến mức quá đáng thì cái nào chấp nhận được nên chấp nhận!”
Khương Chiếu Không căn dặn.
Ánh mắt Khương Văn Hán lo lắng: “Nếu Di Quân đi một mình ba không yên tâm “Ba đừng lo, con sẽ phái thêm nhân lực để bảo vệ con bé, Di Quân sẽ an toàn thôi!” Khương Chiếu Không đảm bảo.
“Không, không phải ba lo lắng cái đó! Ba chỉ sợ đội vệ sĩ Tâm Di cũng không giải quyết được chuyện này!”
Khương Chiếu Không nhíu mày lại thành một chữ xuyên: “Vậy cũng không thể để hai chúng ta đi chứ, như thế rất không hợp lý!”
“Ông Hán, chú Không; để con đi cùng Di Quân cho Sau âm thanh vừa phát ra, một bóng người cao lớn xuất hiện.
Khuôn mặt người đàn ông đẹp trai lạnh lùng, phong thái hiên ngang.
Anh ta chính là Lăng Thiên Long.
Vừa thấy Lăng Thiên Long, đôi mắt Khương Di Quân sáng ngời lên.
Trong lòng cô ta luôn rất thích Lăng Thiên Long.
Dù sao mọi khía cạnh của anh ta gân như là hoàn hảo.
Hơn thế, trong số các thế gia, nhà anh ta xếp thứ hai.
“Mọi người là bề trên không tiện ra mặt, khó tránh những lời đàm tiếu.
Dù sao đây cũng là nhà họ Diệp!”
“Nên hãy để con giải quyết chuyện này! Con cam đoan sẽ khiến hẳn ta giải trừ hôn ước! Sau đó nhà họ Lăng sẽ đến đây thăm hỏi, con muốn lấy Quân