“Vâng, hệ thống gặp lỗi, trước đây em cũng từng gặp tình huống này rồi! Đáng tiếc là có biết bao nhiêu bình luận em chưa kịp đọc!”
Lý Từ Nhiệm có chút tiếc nuối nói.
“Được rồi, nghỉ ngơi tịnh dưỡng cho tốt đi! Đợi em bé ra đời, cho em chụp ảnh đến khi chán thì thôi!” Diệp Quân Lâm cười.
Hiện nay có rất nhiều người thích khoe con cái.
Anh đã tưởng tượng được ra cảnh Lý Từ Nhiệm sau khi con sinh ra, cô sẽ ngày ngày đem con lên khoe rồi.
Diệp Quân Lâm phải đảm bảo trong quá trình Lý Từ Nhiệm mang thai, tuyệt đối không được xảy ra bất kì vấn đề nào.
Cho dù nguy hiểm có đến gần, cũng phải bóp chết từ lúc còn trong trứng nước.
Không được để Lý Từ Nhiệm hay biết gì hết.
Anh muốn khiến Giang Bắc, thậm chí cả cái Lạc Việt này đều được phòng thủ kiên cố.
Tuyệt đối không được để bất cứ ai đến gây chuyện.
“Hoàn cảnh hiện tại của Diệp Minh Thiên so với em, thì thật sự không được tính là gì hết luôn!”
Diệp Quân Lâm cười.
Ai nấy đều tưởng rằng nhà họ Diệp là chướng ngại lớn nhất của anh.
Nhưng thực ra lúc này nếu đem ra so sánh thì không là gì cả.
Nhà họ Diệp chẳng đáng là gì.
Vốn dĩ anh còn ngỡ mình sẽ được yên ổn đến khi em bé ra đời.
Sau đó, Diệp Quân Lâm tìm đến nhóm Tây Phương.
“Hiện giờ tình thế tương đối gay gắt, chúng ta phải chuẩn bị đâu vào đấy trước đãi”
Diệp Quân