Long Cuồng Đồ hiểu tại sao Tiêu Thẩm và bản thân không đủ khả năng để khiêu khích anh tạ: Không ai có thể cứu vãn rắc rối này.
Rất có thể đến cả nhà họ Long cũng phải bó tay.
“Sụp!”
“Sụp!”
Mọi người lần lượt quỳ xuống.
“Nhà họ Lăng kính.chăo Chiến Thần Côn Luân!”
“Nhà họ Lâm kính chào Chiến Thần Côn Luân!”
“Nhà họ Cao kính chào Chiến Thần Côn Luân!”
Cảnh tượng vô cùng đáng kinh ngạc.
Chỉ có Cao Khánh Dư đứng ngây ra tại chỗ như một cái xác vô hồn, không biết phải làm sao.
Cuối cùng anh ta cũng biết Diệp Quân Lâm muốn giải thích như thế nào với Lý Từ Nhiệm khi đưa cô về Kinh Thành.
Hoá ra anh ta đang cướp vợ con của Chiến Thần Côn Luân sao?
“Anh làm sao vậy? Còn không quỳ xuống?”
Nhà họ Cao bắt đầu lo lắng, vội vàng hét vào mặt Cao Khánh Dư.
Cao Khánh Dư quỳ xuống: “Chiến Thần, tôi sai rồi, tôi không riên…”
Diệp Quân Lâm cười lạnh đáp: “Tuy rằng anh không phải người đàng hoàng, nhưng ít nhất anh đã nói lại đám người hãm hại Từ Nhiệm ở Kinh Thành.
Vì vậy tôi sẽ tha cho anh lần này!”
“Cảm ơn Chiến Thần!”
Cao Khánh Dư quỳ dưới đất, liên tục dập đầu.
“Làm việc gì cũng