Một thiên tài như vậy, nếu bọn họ giết đi không phải là bị điên sao?
Chí Oánh kích động đến mức sắp khóc tới nơi.
Con trai của bà giỏi giang hơn người, dùng năng lực của mình để khiến nhà họ Diệp phải công nhận.
Tâm trạng của Lý Từ Nhiệm cũïig như vậy.
Đây chính là chồng của cô.
Dùng hai tay của mình để lập nên một khoảng trời riêng, khiến cả thế gia phải công nhận Lâm Hiếu Thiên vuốt vuốt râu của mình, nói: “Ừm, được đấy, thế này mới xứng với con gái của ta: Tất cả mọi người đều nghĩ rằng, Diệp Lâm Quân có được sự công nhận của mọi người thì nhất định sẽ đồng ý.
Vì dù sao cũng có thể trở thành một người giống như Diệp Thần.
Nhưng không ngờ Diệp Lâm Quân cười lạnh và đáp: “Muốn tôi vào nhà họ Diệp sao? Không có chuyện đó đâu? Các người không xứng!”
Anh chú ý đến Diệp Minh Thiên: “Ông muốn ba tôi sao? Ông có.cáitư,cách đó sao? Nhà họ Diệp trong mắt tôi không khác gì con sầu con kiến cả, hoàn toàn không xứng!”
Một câu nói đó của Diệp Lâm Quân khiến tất cả mọi người trong nhà họ Diệp đều giận dữ.
“Chúng ta chỉ tiếc chuyện bỏ qua một nhân tài, cậu thật sự nghĩ rằng chúng tôi không làm gì nổi cậu sao?”
Diệp Minh Thiên hét lên.
“Người tiếp theo ai lên?”
Diệp Lâm Quân lạnh giọng quát lên.
“Tôi!”
Một giọng nói khác vang lên.
Diệp Thần bước,ra› Vừa nãy Diệp Lâm Quân đã đánh ngã được hết đám người trẻ tuổi của nhà họ Diệp, người cuối cùng trong số đó vã chưa fa tay bà Diệp Thần.
Diệp Lâm Quân và Diệp Thần Diệp Minh Thiên cười lạnh nói: ˆ Tôi thừa