Anh ta rất tức giận!
Rõ ràng bây giờ người ngồi ở vị trí chiến thần là anh ta.
Người mà mọi người mong nhớ lại là Diệp Lâm Quân.
Ai cũng muốn Diệp Lâm Quân còn sống đi tiêu diệt Trấn Thiên Điện.
Trần Hữu Đạo anh ta không được sao?
Lần đó anh ta đã đánh bại Diệp Lâm Quân mà.
“Tôi muốn động đến Trấn Thiên Điện!”
Trần Hữu Đạo nói suy nghĩ của mình ra.
“Nhưng Vệ binh Viêm Long không cho chúng ta…
Thất Sát vừa nói được một nửa thì bị ánh mắt nghiêm khắc của Trần Hữu Đạo ngăn lại.
Tham Lang và Phá Quân cũng vội vàng giữ Thất Sát lại.
Tìa hiệu cho anh ta đừng nói nữa.
Bọn họ nhìn ra được, Trân Hữu Đạo bức thiết muốn chứng tỏ bản thân mình.
Không đến mức cứ sống mãi dưới cái bóng của Diệp Lâm Quân.
Thất Sát vội vàng đổi lời: “Muốn động đến Trấn Thiên Điện cũng không phải là không thể, chỉ có thế..
“Cái gì?”
Trần Hữu Đạo lập tức hỏi.
“Chiến thân ngài có thể lấy thân phận người bình thường để gây chiến với Trấn Thiên Điện, không xen lẫn lập trường nào khác!
Thất Sát đưa ra ý kiến.
“Được, cái này có thể! Quan trọng là tôi chiến thăng được Trấn Thiên Điện thì tôi có thể chỉnh ll phục được lòng của mọi người “Để đảm bảo thắng lợi trăm phần trăm! Tôi quyết định bế quan một thời gian!
Trân Hữu Đạo muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu mà Phó Thần Minh đã truyên lại cho anh ta.
Sau khi rèn luyện thành