Đoàn Kim Hạo trực tiếp tức giận.
“Tôi hỏi lân cuỗi cùng mấy người có xin lỗi không? Nếu không xin lỗi thì tôi không quan tâm mấy z người nữa Lâm Hiểu Hàm tức giận nói.
Theo cô ta thấy, là đang cho mấy người Diệp Lâm Quân một cơ hội.
Chỉ cần bọn họ xin lỗi là xong chuyện rồi! Này thì có gì chứ? Xin lỗi thì cô ta sẽ bảo Đoàn Kim Hạo đừng ra tay, bọn họ đều rời đi an toàn.
Chỉ là bọn họ không cảm kích! Vậy thì cô ta không quan tâm nữa.
Tùy cho Đoàn Kim Hạo dạy bọn họ một bài học! Diệp Lâm Quân cười: “Xin lỗi thì không thết Hơn nữa đợi lát nữa mãy người sẽ phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi!
“Cái gì? Dập đầu xin lỗi anh? Sao có thể chứ?”
Một câu nói khiến Đoàn Kim Hạo bị kích thích tức giận.
Lâm Hiểu Hàm và các bạn học cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Bây giờ người đang ở thế khó là mấy người Diệp Lâm Quân mà? Sao lại bắt bọn họ xin lỗi ngược lại? Nhưng câu này khiến Lâm Hiểu Hàm hoàn toàn tức giận.
Cô ta quyết định không quan tâm đến chuyện này nữa.
“Mấy người không tin sao?”
Bắc Thiên Vương cười khẩy.
“Sao có thể bảo chúng tôi tin được? Mấy người nên biết rõ, bây giờ nên quỳ xuống xin lỗi chính là mấy người đấy!”
Đoàn Kim Hạo tức giận nói.
“Được, không xin lỗi phải không? Đoàn Kim Hạo, cậu cứ việc làm, tớ không quan tâm nữal”
Lâm Hiểu Hàm tức